CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 487

Lạc Khâu Bạch cũng biết nam nhân này sẽ không nói những lời hay ho

gì, nhún vai cười nói, “Đúng vậy, em không chỉ ngốc mà ánh mắt còn có
vấn đề, nếu không cũng chướng mắt anh.”

Nửa ngày điện thoại đầu kia không có thanh âm, tiếp phanh một tiếng có

gì đó rớt, Lạc Khâu Bạch nghĩ đến đây nam nhân phỏng chừng lại đỏ lỗ tai,
nhịn không được cười ha hả.

Ngày hôm sau, mặc dù bị thương, vẫn muốn diễn, Lạc Khâu Bạch cắn

răng diễn trận đánh, mồ hôi ướt đẫm chạy đến khu nghỉ ngơi uống nước,
lúc này di động trong túi áo vang lên, hắn vừa thấy dãy số lập tức cảnh giác
nhìn chung quanh, tìm được cái một góc nghe điện thoại.

“Anh nghĩ sao màgiờ này gọi điện thoại cho em?”

Kỳ Phong từ trong xoang mũi phát ra đơn âm, lạnh như băng nói, “Anh

chuyển phát nhanhcho em một chai thuốc trị đau khi té ngã có hiệu quả
cao, phỏng chừng buổi tối sẽ tới nơi, em nhớ rõ kiểm tra và nhận.”

“A?” Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp dở khóc dở cười, “Không

cần, đoàn phim cũng có hộp thuốc, anh gửi thuốc mỡ từ xa như vậy, rất
phiền phức.”

“Em sao nói nhiều như vậy? Gửi cho em thì em nhận đi, thuốc này hiệu

quả có thể so với mấy thứ loạn thất bát tao kia sao?”

Khẩu khí của Kỳ Phong có chút hung dữ, giống như thuốc này là gia sản,

còn mang theo một tia đắc ý.

Lạc Khâu Bạch cười đáp ứng, chỉ ngóng trông đồ chuyển phát.

Quay cả ngày, trời bắt đầu tối, Sâm Xuyên biết Lạc Khâu Bạch bị

thương, kêu hắn về khách sạn nghỉ ngơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.