Lạc Khâu Bạch cơ hồ cả một đêm không ngủ, hắn gửi tin nhắn cho Diệp
Thừa
【 Diệp Thừa, chuyện cậu nóitôi đã suy nghĩ rõ ràng, tôi đi với cậu】
Ngày hôm sau chờ Kỳ Phong lần thứ hai tỉnh lại, Lạc Khâu Bạch đã đi
rồi.
Hắn cơ hồ không mang cái gì theo, trừ bỏ tiền thù lao trong
《 Tà dương
ca
》 cùng vài quảng cáo, Kỳ Phong cho hắn tiền hắn nhất quyết không
mang.
Đầu giường đặt một tờ giấy, mặt trên là chữ viết quen thuộc:
【 Phong Phong, em sợ hai người đều khó chịu, cho nên lựa chọn đi
không từ giã, tha thứ cho em.
Chờ em tìm được lý do có thể ngang hàng đứng ở bên cạnh anh, em sẽ
trở về, cho nên đừng lo lắng cho em.
Đúng rồi, nhẫn em cầm đi, anh đừng mơ tưởng đưa cho người khác, ha
ha (
づ ̄ 3 ̄)づ
PS: Em yêu anh
】
Lời của editor: Thật edit chương này mình vừa edit vừa khóc đó! Ngược
quá!