Kỳ Phong nắm chặt điện thoại, trái tim đập nhanh, khóe miệng câu một
chút, nhưng trên mặt không có biểu tình, “Anh lười nói cho em, buổi tối
hôm nay anh không về, yên tâm, anh sẽ không nhớ em cùng xuẩn nhi tử.”
Lạc Khâu Bạch cắt một tiếng, đưa tay nhìn đồng hồ, “Còn 30 giây.”
Kỳ Phong không lên tiếng, tựa hồ thật sự khẩn trương hơn Lạc Khâu
Bạch.
“Kỳ Phong bất luận kết quả như thế nào, em sẽ về nước, đừng lo lắng.
Còn có, em không trở lại thì cầm ảnh chụp kê kê của nhi tử mà nhìn đi,
không cần cảm tạ em, yêu anh ngủ ngon.”
Nói xong lời này, hắn không chút do dự cúp điện thoại, đã tiên đoán
được Kỳ Phong bởi vì câu nói sau cùng sẽ nóng nảy bao lâu.
Kỳ Phong để điện thoại xuống, biểu tình cổ quái khó có thể ngôn thuyết,
lúc khẩn trương như vậy, thê tử của y còn muốn nói những lời không biết
xấu hổ nói làm ythất thần, quả thực tội ác tày trời!
Y than mặt nhìn máy tính, màn hình màu xanh đã bắt đầu đếm ngược…
5——4——3——
《 Nhạc động toàn cầu 》chính thức bắt đầu, toàn bộ sáng lên, cuộc thi
chính thức khởi động.
Người xem và fan hâm mộ đã chờ trước máy tính, đã sớm không thể chờ
đợi được tràn vào.
Ngắn ngủi một phút đồng hồ, toàn bộ số phiếu tăng vọt, mắt mở trừng
trừng nhìn mỗi con số không ngừng tăng, mà ánh mắt Kỳ Phong lại gắt gao
khóa lại trên con số 34.