Lúc này, một nam nhân cao lớn, mặc tây trang đuôi chim đột nhiên đi
lên, ngón tay cầm microphone gõ vài cái, lực chú y củangười xem nháy mắt
bị đẩy đi, vừa nhìn thấy một cỗ cảm giác áp bách.
“Đây không phải là Kỳ thiếu gia sao?”
“Đại diệncông ty Lưu Bạch lên tiếng.”
“Anh ấy tới đây làm gì?”
Lạc Khâu Bạch nhìn Kỳ Phong cách đó không xa, tim đập mạnh, sợ y
nói ra cái gì không lý trí, nhưng Kỳ Phong làm như không thấy hắn, ngược
lại nhìn chằm chằm toàn trường cùng 5 giám khảo kia nói, “Lúc nghỉ ngơi,
có chút chuyện cần xác minh.”
“Tôi lần thứ hai cường điệu một lần
《 Nhạc động toàn cầu 》 tìm kiếm
chính là thanh âm và ca khúc tốt nhất, trừ bỏ âm nhạc cùng bản thân ca sĩ,
chuyện khác đều không cóliên quan đến đánh giá lần này. Đây là ước
nguyện ban đầu của công ty Lưu Bạch, và cũng sẽ luôn quán triệt như vậy.”
“Tôi tin ở đây không ít người xem đều là người yêu thích âm nhạc, danh
sách vòng loại cũng đều do các bạn quyết định, mặc kệ ca sĩ trước kia có
vấn đề gì, đều không quan hệ tới cuộc thi. Lúc trước nếu có thể đơn thuần
thưởng thức âm nhạc, tôi cũng hy vọng mọi người có thể thủy chung như
một, nếu không sẽ mất đi ý nghĩa của cuộc thi này.”
Nói xong lời này, toàn trường lặng im, tiếp lại là một mảnh ong ong tiếng
thảo luận.
Có người nói, “Nếu biết WH là người như thế, lúc trước căn bản không
có người bầu cho cậu ta!”
Lời này đưa tới không ít lời phụ họa Kỳ Phong mặt không đổi sắc
nhướng mí mắt, “Nếu ca sĩ không có thực lực, lúc trước các vị có lựa chọn