Đối với lời Ngô Chí Thiên, Dương Hiểu Đồng không biểu tình, mà trong
lòng của cô lại là ý chí chiến đấu sục sôi. Từ sau trận chiến lần trước, cô
mới cảm nhận được chỗ tốt của rèn luyện quyền pháp.
“Vậy hạ thủ đi!” Cô không cần Ngô Chí Thiên tán thành thực lực, cô hy
vọng nhất chính là Ngô Chí Thiên khinh địch, như vậy chính mình phần
thắng liền cao hơn.
Ngô Chí Thiên cũng không dong dài, sự tình đã rất rõ ràng, Đại Hải hẳn
là chết ở trong tay của cô, khả năng sống hiện tại trên cơ bản sẽ không có.
Thân thể cấp tốc hướng về phía trước, vô pháp đạt tới tốc độ nhanh nhất
vọt tới trước mặt Dương Hiểu Đồng, đôi tay hắn trong quá trình vận công
lấy mắt thường có thể thấy tốc độ cấp tốc biến thành đen, thậm chí Dương
Hiểu Đồng có thể nhìn thấy trong lòng bàn tay toát ra hắc khí.
“Tử khí.” Dương Hiểu Đồng lập tức liền nghĩ đến khả năng này, dù sao
trong hiểu biết của cô, có thể tản mát ra hắc khí nguyên tố trừ kịch độc
chính là tử khí, mà kịch độc là màu đen đồng thời còn mang một chút màu
tím, tử khí thì tất cả đều là màu đen.
“Không ngờ cô còn có chút kiến thức.” Đối với Dương Hiểu Đồng nhận
ra mình tu luyện tử khí, Ngô Chí Thiên không có chút nào kỳ quái. Dương
Hiểu Đồng còn nhỏ tuổi có thể có được tu vi như thế, nghĩ đến nhất định có
bối cảnh.
Thấy Ngô Chí Thiên thừa nhận, Dương Hiểu Đồng cũng kinh ngạc vạn
phần, mặc dù trước nghe nói qua, nhưng thật ra chưa từng gặp.
Tu luyện tử khí so với người tu chân thực lực mạnh hơn không ít, bởi vì
tử khí này nếu tiến vào trong cơ thể đối phương, sẽ cho đối phương tạo
thành cực đại quấy nhiễu, nếu như ở trong khoảng thời gian ngắn không
đem khí bài trừ ra, như vậy người này liền sẽ biến thành một người chết.