điểm hắn đánh bóng rỗ rất soái, mỗi lần thời điểm chơi bóng rỗ rất nhiều nữ
sinh vây xem, vì hắn cỗ vũ nhiệt tình.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn, lúc ấy nếu không phải Nhược
Nhược nhắc nhở, có lẽ cô còn không biết. Cứ như vậy, hai người bọn họ trở
thành bạn bè, nói chuyện với nhau cũng không nhiều, nhưng cảm thấy đối
phương đáng giá kết giao bằng hữu.
Càng kỳ quái là hoa hậu giảng đường Tống Nhã Thiến thế nhưng tới
kiếm cô, nói muốn cùng cô kết giao, điều này làm cho cô cảm thấy kỳ quái,
tựa hồ cuộc sống không có chuyện gì tiếp xúc nhau, đối phương vì cái gì
muốn cùng cô kết giao?
Tống Nhã Thiến cùng Vương Nhược Tịch gây cho cô cảm giác bất đồng,
cô là một nữ sinh xinh đẹp, mang kính mắt màu vàng, tóc dài phiêu dật,
khóe miệng luôn nở nụ cười ôn nhu, giống như vô tranh. Có loại cảm giác
giống như chị em, so với Dương Nhược Tịch càng sẽ thân cận hơn.
Cùng Dương Hiểu Đồng sở đoán có chút tương phản, Tống Nhã Thiến
nói chuyện rất lễ phép, không có vì mình là hoa hậu giảng đường mà xem
thường người khác, linh tinh, về phần vì sao cô ta muốn kết giao với cô,
chính là cảm thấy cô thú vị, cũng có nguyên nhân xa xưa, theo lới nói thản
nhiên của cô ấy, Dương Hiểu Đồng tựa hồ cũng hiểu mình cùa cô ấy tựa hồ
đã từng gặp qua, chính là hai người có chút bất đồng mà thôi, cô ấy rời khỏi
trường học đầu của mình đến trường Thụy Đại.
Đúng là trải qua có chút giống nhau, cho nên hai người mới có thể như
vậy, qua một phen nói chuyện với nhau, Dương Hiểu Đồng có thể cảm giác
Tống Nhã Thiến không có ác ý gì, tương phản giống như bạn bè tri âm, bởi
vì cùng người không thích vô tranh này tiếp xúc cho nên cũng sẽ không có
chuyện gì xảy ra, hơn nữa hai người cũng không có xung đột gì với nhau.