cũng nhìn thấy một ít manh mối, nghĩ tới qua một thời gian sau khi bọn họ
phát hiện chuyện này cũng sẽ không chịu nép vế sau Nghiêm gia, đến lúc
đó Tống gia chúng ta có thể sẽ…” Tống Dục Chính nói.
Nói đến đây, Tống Dục Chính cũng không có nói thêm gì nữa, mọi người
đều biết kết quả kia sẽ là cái gì, sắc mặt mỗi một người không khỏi đều như
gan heo, nằm mơ cũng không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy.
Vốn kết giao với Dương Hiểu Đồng, Tống gia bọn họ quật khởi, cho
rằng sẽ thừa cơ hội này vượt lên trước hai gia tộc khác, không ngờ trước
hết ngã xuống lại là bọn hắn.
Lúc này, Tống Dục Chính lên tiếng: “Tiêu tan cũng chưa chắc không thể
một lần nữa trở về? Dương tiểu thư kia ở phương diện đan dược không phải
rất có năng lực sao? Không bằng chúng ta đi hỏi cô ta một chút xem thế
nào?” Hắn biết, một khi tin tức Tống Hào Lâm công lực tiêu tan truyền ra
ngoài Tống gia bọn họ không biết sẽ luân lạc tới cái dạng cục diện gì.
Giờ phút này hắn trừ cơ hội đó ngoài ra đã không có bất cứ cơ hội nào
nữa, cho nên coi như là vô sỉ cũng muốn thử một chút.
Tống Hào Lâm nhíu mày, thoạt nhìn hắn biểu hiện ra cực kì bình tĩnh,
nhưng là bọn hắn lại không biết kỳ thực trong lòng hắn là thống khổ nhất,
hắn hi vọng có thể vì đời sau của mình mà lưu lại một đại gia địa vị không
thể lay động, thế nhưng bây giờ hình như đã không thể nào.
“Lúc trước ở trong rừng ta không có đắc thủ, mà sau đó Dương tiểu thư
không còn liên hệ với chúng ta nữa, cô ta có phải đã nhìn thấu một ít manh
mối gì hay không?” Tống Hào Lâm sống nhiều năm như vậy, tự nhiên nhìn
sự tình so với tiểu bối cũng muốn rõ ràng hơn.
“Không nên đi, nếu như cô ta thực sự biết, không nên có khả năng yên
lặng như thế! Ít nhất đổi lại là ta mà nói, khẩu khí này vô luận như thế nào
cũng không nhẫn nhịn được, cô ta mới hai mươi tuổi, thời điểm trẻ tuổi khí