Ba người Trương Vân, Trương Vũ, Trương Lôi một bên chạy một bên
nhìn người phía sau có đuổi qua đây hay không, Trương Vân sơ sẩy một
chút liền ngã trên mặt đất, nhìn kỹ xuống phía dưới, tay hắn đang giữ lồng
ngực của mình, một chút máu tươi từ giữa khe ngón tay hắn chảy ra,
nhuộm đầy tay, quần áo cũng dần dần biến thành màu đỏ tươi, mà theo vết
máu càng ngày càng nhiều, sắc mặt hắn cũng càng lúc càng tái nhợt.
“Đại ca!” Trương Vũ, Trương Lôi nhìn thấy Trương Vân té trên mặt đất
lập tức hô, trên trán nồng đậm lo lắng.