Nghe cô nói, cảnh sát kia nghĩ lại quả thực là như vậy, lập tức liền nhìn
tên đồng bạn đang lăn lộn trên mặt đất rủa một tiếng, đều là bởi vì hắn, nếu
không chuyện bây giờ cũng đã đối phó được, sao có thể biến thành như bây
giờ.
Ba huynh đệ Trương Vân nhìn thân ảnh xinh đẹp đưa lưng về phía bọn
họ, trong mắt tràn đầy thán phục. Cô gái này nhìn xinh đẹp như thế, hơn
nữa niên kỷ cũng chỉ chừng hai mươi, không ngờ thân thủ còn cực kì lợi
hại, đối mặt với họng súng đen như mực vậy mà một chút cảm xúc khẩn
trương cũng không có, điều này làm sao có thể không khiến bọn họ thán
phục?
Cô cứ bình tĩnh đứng như vậy, liền có thể phát ra một cỗ khí thế cường
đại khiến bọn họ sợ hãi, mặc dù là nữ nhân nhưng so với nam nhân còn
mạnh hơn.
Cảnh sát kia nhìn sắc mặt đạm nhiên của Dương Hiểu Đồng, nuốt một
ngụm nước bọt, rõ ràng là mình cầm súng đối diện với cô ta, sao lại có cảm
giác giống như là cô cầm súng đối với mình vậy?
“Như vậy vị tiểu thư này, cô rời đi trước đi.” Từ một cước vừa rồi của nữ
nhân này hắn liền biết cô ta tuyệt đối không phải người bình thường, nếu cô
ta là hỗ trợ, chính mình có thể thực sự xui xẻo.
Nghe hắn nói, lông mày Dương Hiểu Đồng giương lên: “Ngươi cảm thấy
trên đời này có chuyện đơn giản như vậy sao? Gọi ta đến ta sẽ đến, gọi ta đi
ta liền đi sao? Ngươi nghĩ rằng ta là cái gì?”
Nói đến đây, Dương Hiểu Đồng đột nhiên chuyển lời: “Nếu ta đã tới, các
ngươi liền cút đi, cho các ngươi năm giây, bằng không tự gánh lấy hậu
quả.”
“Ngươi!” Cảnh sát kia nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng lập tức tức giận
tăng vọt, không ngờ nữ nhân này đã vậy còn quá trâng tráo.