hốc mắt rất sâu, đặc điểm của người ngoại quốc chính cô có thể nhìn ra
được.
Một đôi mắt hẹp dài, gợi cảm mà lại mê người, hợp với màu xanh kẻ
mắt, có vẻ tự nhiên, ở trong này là cực kỳ hấp dẫn người chú ý.
Mễ Lai nhìn thấy Dương Hiểu Đồng, khóe miệng gợi lên một nụ cười
khiêu gợi, nữ sinh này thật là một vưu vật, nói “Không ngờ người như cậu
cũng có thể nhận thức loại mỹ nữ như vậy a! Ánh mắt thẩm mỹ tăng lên rất
nhiều rồi!”
Doãn Lăng Hạo khóe miệng co giật “Cô ấy là bạn của ta, hảo hảo giúp cô
ấy trang điểm đi! Cậu là hâm mộ người ta nhìn so với cậu đẹp hơn đi!”
“Thiết, lười với ngươi nói, ta chính là thích nhìn mỹ nữ, ha ha!” Thanh
âm rơi xuống, Mễ Lai liền kéo Dương Hiểu Đồng đi vào trong.
Nghe hai người nói, Dương Hiểu Đồng liền biết hai người quan hệ nhất
định rất tốt, nếu không cũng sẽ không nhẹ nhàng trêu chọc đối phương như
vậy.
Mễ Lai nhìn thấy Dương Hiểu Đồng không nói lời nào, “Cô tại sao biết
Lăng Hạo? Tên kia cũng không có mang theo nữ nhân tới đây bao giờ!
Xem ra cô không giống người khác a!”
Nhìn thấy Mễ Lai vẻ mặt biểu tình ái muội, Dương Hiểu Đồng không có
ý tứ khoát tay áo “Không có gì! Chúng ta chỉ là bạn bè bình thường, bởi vì
cần ta giúp nên mới mang ta tới nơi này.”
“Nga…” Mễ Lai mặc dù gật đầu, thế nhưng biểu tình kia rõ ràng là
không tin “Được rồi! Không nói này nữa, tôi dẫn cô đi chọn một bộ quần
áo đi!” Nhìn quần áo trên người Dương Hiểu Đồng, tuyệt đối là bình
thường, bất quá mặc ở trên người của cô, lại rất có ý nhị.