So với lần đầu tiên cô đổ thạch phỉ thúy, khí tức mạnh hơn rất nhiều, tất
nhiên rất vui vẻ. Xem ra khối nguyên thạch này thật là khối bảo (đồ tốt)!
Nguyên thạch này nhìn qua rất nhỏ, thông thường mọi người đều sẽ không
mua, thật không ngờ trong nhiều nguyên thạch như vậy đáng giá nhất chính
là một khối đó.
Dương Hiểu Đồng giả vờ giả vịt cầm lên một khối nguyên thạch khác
hỏi “Ông chủ, khối nguyên thạch này bao nhiêu tiền?” Khối nguyên thạch
này thoạt nhìn bề ngoài cũng không tệ lắm, người đổ thạch bình thường đều
cho rằng sẽ kiếm được thứ tốt, nhưng thực chất trong đó chỉ có một khối
ngọc thạch rất nhỏ, cho dù giải ra cũng kiếm không được mấy vạn.
Dù sao mục đích hiện tại của cô cũng không phải là khối nguyên thạch
này. Cô là một tay mới, nếu như nhiều lần đều đổ trúng như vậy sẽ thực sự
kỳ quái.
Ông chủ kia nghe thấy Dương Hiểu Đồng hỏi giá, nhiệt tình nói “Tiểu
thư ánh mắt thật tốt nha! Trong nhiều tảng đá của ta đây tuyệt đối là thượng
đẳng, cô xem màu sắc này, bên trái này ẩn ẩn lộ ra lục sắc, có khả năng ở
trong là phỉ thúy rất lớn a!”
Hắn sờ sờ khóe miệng lại thoáng quan sát Dương Hiểu Đồng. Mặc dù
động tác này rất bí mật, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại có thể cảm giác
được rõ ràng “Nhìn dáng vẻ của cô là thật lòng muốn mua, vậy tôi cũng
không nâng giá tiền, chắc giá ba mươi vạn, thế nào?”
“Ba mươi vạn? Ông chủ tính hơi đắt rồi!” Ngọc thạch này giải ra cũng
chỉ khoảng mấy chục vạn “Cũng không nên thấy ta là người mới liền bắt
nạt a!”
Ông chủ kia liên tục xua tay, đồng thời hướng về những người đang chọn
nguyên thạch bên cạnh cười nói “Không phải như vậy! Ta buôn bán tuyệt