CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 113

bỏ chạy. Nhóm côn đồ trong thành phố ấy, đâu từng gặp được người liều
mạng như vậy, lúc ấy đã bị dọa tới mức trốn mất dạng.

“Lúc đó cậu ấy đánh đến đầu toàn máu, không nói tiếng nào.” Từ Diệp

tấm tắc mà cảm thán: “Nếu không tại sao tôi lại chịu phục cậu ấy như vậy,
cho dù cậu ấy là loại người gặp ai thì châm chọc người đó, thật sự không có
bạn bè, nhưng người này…” Cậu ta ngước mắt nhìn về phía Lý Huyền,
nghiêm túc nói:” Cô biết cỏ dại chứ, cỏ dại theo gió mà sinh, lửa cháy bất
tận, nhưng Lâm Hi không giống vậy, cậu ấy là cỏ, từ bùn chui ra, sinh trong
hoang dã, sống trong hoang dã, lại ngược gió mà sinh, gió càng lớn, cậu ấy
đâm chồi càng sâu, càng vươn thẳng người tiếp đón, bất kể là ai, đều không
bẻ gãy được cậu ấy, bởi rễ cây cậu ấy có khí thế, có kiên cường.”

Lý Huyền cười cười, chưa kịp trả lời, cửa phòng “Rầm” một tiếng, bị

chân Lâm Hi đá văng, kiểu tóc ngắn sạch sẽ anh mới làm hôm qua, hôm
nay đã rối xù như ổ gà, anh đi ra, hung hăng lườm Từ Diệp một cái, trong
miệng lẩm bẩm: “Nói vớ va vớ vẩn, phiền phức!”

“Này, mới sáng sớm ai chọc đến cậu, muốn tức giận cũng phải chú ý

trường hợp chứ, nhà đang có khách đấy!” Từ Diệp tăng lớn âm lượng,
không khách khí mà mắng Lâm Hi một tiếng.

“Khách gì, có mà nữ sâu rượu thì có, ăn sáng xong thì mau cút đi.”

Dứt lời, Lâm Hi ngồi xuống bàn, cầm bánh bao lên cắn một miếng, Từ
Diệp đạp anh một cái: “Đi rửa mặt đi.”

Lâm Hi ném bánh bao vào bát, đi vào phòng vệ sinh.

“Cô… Đừng để ý.” Từ Diệp cười gượng một tiếng, xấu hổ nhìn Lý

Huyền.

Lý Huyền nhìn cái bánh bao bị cắn mất một miếng kia, đột nhiên cảm

thấy tên nhóc Lâm Hi này, tự dưng thật là đáng yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.