CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 634

Đợi cho đám người đi hết, Chu Vũ Đế không nhìn Thẩm Tuệ Như co rụt

người dưới đất, đứng lên nhanh chóng rời đi. Đi đến cửa điện, hắn trầm
giọng ra lệnh cho Thường Hỉ bên cạnh, “Ban thưởng một ly rượu độc.”

Thẩm Tuệ Như giật giật, đôi mắt vốn khô khốc dù bị tra tấn đến đâu

bỗng chảy hai hàng nước mắt, khó khăn đứng lên dập đầu, giọng nói khàn
đặc đầy cảm kích, “Tội nô tạ ơn ân điển của Hoàng thượng!”

Chu Vũ Đế như không hề nghe thấy, bước chân đi mỗi lúc một xa.

Thường Hỉ cầm một ly rượu độc kề đến bên môi y thị. Thẩm Tuệ Như cầm
lấy ly rượu, một hơi cạn sạch, trên mặt là nụ cười được giải thoát.

Thấy Thái hậu đứng lặng lẽ một góc hành lang, Chu Vũ Đế ngẩn người,

lập tức bước lên hành lễ.

Thái hậu thu hồi ánh nhìn xa xăm, khẽ thở dài, “Con để y thị lại đến bây

giờ chỉ chờ giờ phút này đúng không? Thật đáng thương, y thị còn muốn
nói lời cảm tạ.”

Chu Vũ Đế im lặng không nói gì.

“Ngày mai ai gia sẽ đi.” Thái hậu xoay người, bóng lưng không chút lưu

luyến. Rời đi mười năm, bà đã không còn quen tranh đấu hậu cung nữa.

“Nếu như các nàng có thể an phận thủ thường thì việc hôm nay sẽ không

xảy ra.” Chu Vũ Đế bước lên vài bước, trầm giọng giải thích. Nếu như
không có sự cố ngày hôm nay, nhất định đám nữ nhân kia sẽ vĩnh viễn
không chịu yên thân. Hắn đã đoán trước được tình huống này, cho nên đã
bày sẵn cạm bẫy, nếu như các nàng có thể đè nén ác niệm cùng tham lam
trong lòng thì đã có thể tránh được. Vì muốn được thánh sủng mà giở mọi
thủ đoạn, hắn không muốn phải mệt mỏi đối phó nữa, không bằng lúc này
giải quyết luôn một lần.

Thái hậu khoát tay, không muốn nhiều lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.