"Chào cô, cô Thời, tôi là nhân viên nghiên cứu lúc trước đã liên lạc
với cô."
"Vâng, tôi biết."
Đối phương mỉm cười, tiếp tục dùng âm thanh công thức hoá lại
không mất ngọt ngào của cô ấy nói: "Hôm nay quấy rầy cô là muốn gọi
điện hỏi phản hồi của cô. Cô nhận được người máy của chúng tôi một thời
gian rồi, xin hỏi trong quá trình sử dụng có xuất hiện vấn đề gì không ạ?"
Bị hỏi như vậy, Thời Yên tựa như tìm được người cáo trạng, vô cùng
không khách khí chỉ trích: "Có, anh ta thế mà xóa SSR trong game của tôi!"
Đừng tưởng rằng chuyện này cô quên mất, cô rất chi là mang thù!
Lục Cảnh Nhiên một bên: "......"
Nghiên cứu viên đầu kia điện thoại ngẩn người, xác nhạn với cô: "Cô
nói, anh ta xóa bỏ SSR trong game của cô? Là theo ý của cô?"
"Sao có thể là ý của tôi, SSR mãn cấp trong trò chơi là không thể xóa
bỏ, anh ta nói anh ta hack vào sever game xóa bỏ."
Nghiên cứu viên trầm mặc thật lâu, mới nói: "Việc cô nói thật sự
không thể tưởng tượng, người máy sẽ không tự đưa ra quyết định, chỉ biết
phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân. Nghe hình dung của cô, có vẻ như anh
ta tự có ý thức."
Thời Yên nói: "Còn không phải sao! Anh ta có suy nghĩ của chính
mình!"
Nghiên cứu viên: "......"
Cô ấy không tin người máy có ý thức tự chủ, nhưng Thời Yên nói như
vậy, cô ấy vẫn phải làm hết phận sự nói: "Như vậy đi, lời cô nói chúng tôi