CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1289

Thời Yên xì một tiếng: "Anh biết khu trung ương có người Trái đất

mở một nhà hàng không?"

"Anh biết, nghe nói giá cả rất cao, số lượng lại rất ít, khu trung ương

rất nhiều người đều không trả nổi."

Thời Yên nói: "Nhà hàng đó vốn mở ở khu phía Tây, kiếm được nhiều

tiền liền chuyển cửa hàng đến khu trung ương. Số lượng ít là bởi vì nguyên
liệu nấu ăn rất ít, giá cả cao cũng là vì nguyên liệu nấu ăn rất ít. Nguyên
liệu nấu ăn ở đấy đều lấy từ chỗ ông chủ lúc nãy. Ông chủ bán thành phẩm
cho nhà hàng kiếm được rất nhiều tiền, bán hạt giống cho anh đương nhiên
cũng không thể rẻ. Hơn nữa một vài thứ tốt, ông ấy cũng không muốn lấy
hạt giống ra bán, ớt cay và hành là nó đó!"

Lục Cảnh Nhiên nghĩ ngợi, nói: "Lúc trước anh thấy ớt cay và hành

trong sách minh hoạ, hai thứ này có vẻ không dễ ăn như những thứ khác."

"...... Ai bảo anh ăn, đây là gia vị, dùng để lấy vị, rất nhiều món đều

cần dùng tới! Đặc biệt là ớt cay, nào là lẩu xiên cay mạo thái Malatang, tất
cả đều không thể thiếu nó!"

"Lẩu xiên cay mạo thái Malatang?"

"Ừ! Thật là tiếc nuối, em biết anh cũng chưa từng ăn."

"......" Lục Cảnh Nhiên im lặng một lát, mở miệng nói, "Nếu thật sự

tốt như vậy, vậy ông ấy càng nên tham dự nghiên cứu của anh, kinh nghiệm
gieo trồng của ông ấy cộng thêm kỹ thuật của anh, xác suất phục chế lại
thực vật Trái đất càng gia tăng."

Thời Yên nói: "Anh ngốc hả, nếu anh thật sự gieo trồng được thực vật

Trái đất trên quy mô lớn, vậy ông ấy còn kiếm tiền thế nào?"

"............" Đây là triết học của người Trái đất ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.