CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 129

Thời Yên kinh ngạc nhìn anh: "Anh muốn tới hỗ trợ? Anh biết làm cái

gì?"

Lục Cảnh Nhiên liếc cô một cái: "Năng lực học tập của tôi rất mạnh."

"Được thôi, vậy......" Thời Yên ở trong phòng bếp nhìn một vòng,

phân phối công việc đơn giảm cho Lục Cảnh Nhiên, "Ngó sen bên kia, rửa
sạch sẽ sau đó thái thành sợi."

Cái gọi là không ăn qua thịt heo cũng gặp qua heo chạy, tuy rằng là lần

đầu tiên trong đời Lục Cảnh Nhiên thái rau, nhưng anh thấy Thời Yên thái
vài lần, vẫn biết bước đi cơ bản. Anh rửa sạch ngó sen và dao, đặt trên thớt
thái. Tốc độ của anh rất chậm, sợi ngó sen thái ra tái lại mỗi sợi dày mỏng
đều đều, có thể nói chứng cưỡng bách tác phẩm xuất sắc.

Thời Yên đứng ở bên cạnh anh thái sách bò, vốn định từ bên chỉ điểm

anh hai câu, anh lại trừ bỏ tốc độ chậm, lại không chọn ra một chút tật xấu.
Quản gia đứng ở bên ngoài nhìn một hồi, mặt mang tươi cười mà rời đi.

"Suýt --" Lục Cảnh Nhiên đột nhiên hô nhỏ một tiếng, Thời Yên vội

vàng lại gần, thấy giọt máu chảy ra từ ngón tay anh.

"Anh không sao chứ? Em đang nói không cần anh giúp......" Thời Yên

còn chưa nói xong, miệng vết thương trên ngón tay Lục Cảnh Nhiên đã
khép lại.

Thời Yên: "............"

"Không có việc gì." Lục Cảnh Nhiên cười nói một câu với cô, nụ cười

này lọt vào trong mắt Thời Yên, luôn có chút khinh khỉnh. Cô cầm lấy
ngón trỏ của Lục Cảnh Nhiên nhìn một hồi, nhìn anh một cái: "Thật đúng
là không có việc gì, thể chất của anh cũng không thể làm phẫu thuật, cắt ra
lại khép lại, cắt ra lại khép lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.