CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 332

Vương gia nghiêng đầu nhìn nàng một cái, không phản ứng nói: "Chờ

lát nữa ta muốn ra phủ một chuyến, ngươi không cần đi theo ta."

"Vâng, vương gia."

Lúc sắc trời hơi muộn, vương gia vào nhà thay đổi một bộ y phục rồi

một mình ra cửa. Sau khi hắn đi không lâu, Bạch Lộ cũng lén theo đi ra
ngoài.

Nhận thấy được cái đuôi phía sau, vương gia không cố tình cắt đuôi,

hắn dựa theo kế hoạch vốn có của mình, tới bờ sông Lưu Thanh thuê một
cái thuyền nhỏ, chèo đến một con thuyền lớn treo đèn lồng trên mặt sông.

Đây là thuyền hoa của Nhất Phẩm Hồng, ngày thường có không ít

khách nhân tới nơi này tìm hoan mua vui. Vương gia mỗi lần tới đều tìm
một ca nữ tên Thúy Oánh.

Việc này ở Long Thành đã không tính là bí mật, Bạch Lộ đi theo phía

sau hắn thấy hắn đi tới thuyền hoa, cũng phát ra một tiếng cười nhạo.
Vương gia cũng thật không phải đèn cạn dầu, trong nhà có biểu muội, còn
mới vừa cưới vương phi, không nghĩ tới thành thân mới hai ngày, lại không
nhịn được chạy tới tìm Thúy Oánh.

Thúy Oánh là người ca xướng hay nhất Nhất Phẩm Hồng, nghe nói chỉ

cần nàng mở miệng, tiếng nói kia lập tức khiến nam nhân mềm nhũn. Tuy
rằng nàng vẫn luôn nói chính mình bán nghệ không bán thân, nhưng ai lại
biết nàng lén ngủ với khách nhân nào, hơn nữa còn vẫn luôn cùng vương
gia rất không minh bạch.

Bạch Lộ không dám đuổi lên thuyền hoa, liền ở bờ sông tìm nơi ngồi

xuống, chờ vương gia đi ra.

Sau khi vương gia lên thuyền, tới phòng Thúy Oánh, Thúy Oánh ở

gian ngoài đánh đàn ca hát, hắn ở trong phòng gặp mặt người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.