Thời Yên nghĩ thôi thôi, dù sao cũng không vội vã nhất thời, dựa theo
ý Hồ Hải, cùng Lục Cảnh Nhiên tách ra ngủ ở hai phòng.
Phiền lòng chính là, Thời Yên cảm thấy mình còn chưa nằm xuống
bao lâu, bên ngoài đã truyền đến tiếng kêu đánh kêu giết, chỉ đành lại từ
trên giường bò lên.
Lúc cô đi ra xem tình huống, Hồ Hải còn có Lục Cảnh Nhiên đều đã ở
bên ngoài, Hồ Hải thấy cô ra, liền tức giận nói: "Ngươi còn nói không phải
chạy trốn cùng nam nhân khác? Vương gia cũng đuổi tới sơn trại rồi!"
"......" Thời Yên tập trung nhìn vào, thật đúng là Lục Cảnh Hành mang
theo nhân mã lên đây, bên cạnh còn đi theo một nam nhân bạc nửa đầu,
phỏng chừng chính là ngoại công trong miệng Lục Cảnh Nhiên.
Lục Cảnh Nhiên vẫn đeo mặt nạ, trầm tĩnh mà nhìn nhân mã trước
mắt, Thời Yên đi đến bên người hắn, nhìn Lục Cảnh Hành mặc quần áo
vương gia nói: "Vương gia, nếu ngươi đã hưu ta, vì sao còn muốn đuổi tới
nơi này?"
Lục Cảnh Hành không thể làm rõ thân phận của hắn và Lục Cảnh
Nhiên, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt: "Vương phi, bổn vương đó là nhất
thời xúc động, hiện tại bổn vương hối hận, đặc biệt tới đón ngươi hồi phủ."
Thời Yên ôm cánh tay Lục Cảnh Nhiên, nhìn Lục Cảnh Hành nói:
"Nhưng ta lập tức phải thành thân với hắn, sẽ không theo ngươi trở về."
Hồ Hải một bên: "......"
Tình yêu của người trẻ tuổi kích thích như vậy sao? Quả nhiên Tiểu
Mỹ Lệ của bọn họ rất được hoan nghênh.
Thời Yên nói xong, sắc mặt Lục Cảnh Hành lập tức không tốt lắm,
nhưng tức giận nhất, vẫn là Hà Chí Quốc bên cạnh hắn: "A, các ngươi nghĩ