"...... Không khỏe, toàn thân em đều đau."
Lục Cảnh Nhiên cười nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng bế cô lên, dán vành tai
cô nói nhỏ: "Chúng ta đi tắm một cái?"
"...... Em muốn ngâm một mình."
Lục Cảnh Nhiên nghiêm trang giáo dục cô: "Nơi này chỉ có một bồn
tắm, anh cũng muốn ngâm, em không thể ích kỷ như vậy."
Thời Yên: "......"
A, đàn ông quả nhiên đều là đại móng heo!
Lục Cảnh Nhiên ôm cô tới phòng tắm, pha nước ấm, sau đó cùng cô
vào ngâm. Thân thể Lục Cảnh Nhiên rất rắn chắc, lồng ngực rộng lớn dựa
vào rất có cảm giác an toàn, Thời Yên dựa vào người anh, thoải mái không
muốn động.
Lục Cảnh Nhiên ôm eo cô từ phía sau, cười hỏi cô: "Không đói bụng
sao?"
"Đói, nhưng mệt mỏi quá, không muốn động."
Lục Cảnh Nhiên hôn cô, nói: "Vậy đợi chút tắm xong, em lên giường
anh ngủ một lát, anh nấu xong gọi em."
"Được......"
Thời Yên nói rồi ngủ mất, Lục Cảnh Nhiên được cái cũng thành thật,
rất khắc chế không quấy cô nữa.
Nhưng mà cũng chỉ một lần, về sau, anh cũng sẽ không chính nhân
quân tử như vậy.