Nàng đi tới, thấy chàng trai áo đen vẫn ngồi dưới tàng cây. Lê Sương
khoanh tay híp mắt quan sát hắn: "Ngươi rốt cuộc là ai, mục đích là gì?"
Chàng trai ngửa đầu, ánh mắt màu đỏ yêu nghiệt dưới ánh trăng lại hết
sức sạch sẽ: "Ngươi muốn thành thân sao?"
Lê Sương hơi ngạc nhiên, chân mày cau lại: "Làm sao ngươi biết?"
"Ta nghe nàng nói." Chàng trai đơn giản mang vấn đề trả lại cho nàng,
lại nói: "Ta cũng biết lập gia đình ý."
Lê Sương chân mày cau lại, ánh mắt sắc bén như đao: "Ai quan tâm
ngươi có biết hay không, nói, ai đem chuyện này nói cho ngươi."
Nàng ngồi xổm xuống, nắm lấy một cái vạt áo của chàng trai, nhìn
thằng vào đôi mắt hắn, giống như tra hỏi gian tế mà quân địch phái tới vậy.
Nàng để cho lão quản gia trở về gởi lời cho cha việc hôn sự, là lúc Lê
Đình sắp rời đi, vô tình bị nó nghe thấy nói toạc ra ngoài, lúc ấy bọn họ
đứng ở trước cửa của Trường Phong doanh, bên trong Trường Phong doanh
tất cả là trại lính của quân sĩ, mà bên ngoài lại là một mảnh đất trống của
Bắc Đại, không có chỗ nào cho người ẩn thân.
Hắn, nếu có thể biết nàng nói lời này, nhất định là ở trong quân doanh
có một tên gian tế, khả năng chính là...
"Ngươi gả cho ta đi."
Chàng trai bỗng nhiên bình tĩnh nói một câu như vậy, không chút nào
khẩn trương, ánh mắt lại vô cùng bình thản, bình thản như vừa mới nói...
Nhìn xem, tối nay bóng đêm thật đẹp.