CUỘC CHIẾN BẢO VỆ OLYMPUS - Trang 117

Con lợn lòi kêu ré lên và đập chiếc cánh lành lặn còn lại một cách đầy đe

dọa với cô.

Pegasus phản ứng ngay lập tức, nó hí lên giận dữ từ phía sau. Con lợn lòi

quay lại nhìn, kêu ré lên lần nữa và rồi di chuyển lên phía trên đoàn.

Ở trên cao trong cánh tay của tên Nirad, Emily liếc mắt qua cái vai mập

mạp của hắn.

Emily hít một hơi thật mạnh khi nhìn thấy bóng dáng con tuấn mã yêu

quý của mình. Khắp người Pegasus đầy những vết cào sâu hoắm, vết bỏng
và mảnh vụn bẩn thỉu của cái mái nhà bị sập. Nhưng điều tệ hại nhất là đôi
cánh xinh đẹp trước đây. Ngọn lửa đã thiêu rụi gần hết đám lông vũ trên đó,
chỉ còn lại vài chiếc lông to cháy sém phía sau.

“Pegs,” cô khóc thút thít. “Chị xin lỗi em.”

Có rất đông bọn Nirad xám vây quanh Pegasus. Chúng gầm gừ, nhỏ dãi

và dùng gậy chọc để bắt nó đi.

Tên Nirad hạ cô xuống cho đến khi cô không thể nhìn thấy Pegasus nữa.

Hắn nhìn xuống khuôn mặt cô và trong thoáng chốc, Emily thấy nỗi buồn
sâu thẳm trên mặt hắn khi hắn siết nhẹ cô.

“Ngươi được lệnh bắt giữ bọn ta phải không?” Cô thầm thì gần như

không ra tiếng.

Sinh vật khẽ gật đầu.
“Ngươi có thể hiểu ta!”
Sinh vật ngước lên nhìn con lợn lòi đang dẫn đầu trước khi quay xuống

nhìn cô. Một lần nữa hắn lại khẽ gật.

Tâm trí của Emily rối loạn. Kể từ khi cô đối mặt với tên Nirad đầu tiên ở

New York, cô luôn nghĩ chúng là những sinh vật không có tri thức chỉ được
sai khiến làm một việc duy nhất: tiêu diệt. Nhưng nếu tên Nirad này có thể
hiểu ý của cô thì những tên khác có thể hiểu không? Có đúng là chúng còn
hơn cả những gì cô đã từng nghĩ hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.