CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 177

hỏa lực mạnh kinh khủng của các đơn vị Jordan. Hơn nữa, Fatah buộc quân
Israel chiếm từng con đường của Karameh. Cuối cùng, quân Israel phá
thành phố, giết chết 120 người của Fatah và bắt đi cũng khoảng số tù binh
như thế. Isarel bị chết 28 người trước khi thoát ra, bỏ lại một số tử sĩ và
thiết bị trên chiến trường. Ta'mari thoát chết nhờ ẩn dưới cái bàn trong nhà
khi các công binh Israel cho nổ tòa nhà.

Karameh liền trở thành điển hình về lòng dũng cảm trong huyền thoại

Palestine. Chưa đầy một năm sau, quân phối hợp của Ả Rập bị quân Israel
áp đảo trong Cuộc chiến Sáu Ngày, các chiến binh Palestine đã cầm cự
chống lại kẻ thù mạnh hơn. Các du kích cách mạng nắm Tổ chức Giải
phóng Palestine, hạ bệ lãnh tụ của nó, Ahmed Shukayri và "thế hệ chủ bại",
viết lại tuyên ngôn: "Đấu tranh vũ trang là con đường duy nhất để giải
phóng Palestine". Arafat trở thành lãnh tụ của PLO, và là lãnh tụ lịch sử thứ
hai của người Palestine sau Haj Amin al-Husseni.

Karameh không phải chiến thắng ở trận địa, nhưng là sự sống sót

chống lại sự chênh lệch áp đảo. Nó đặt người Palestine trở lại bản đồ chính
trị của Trung Đông. Chiến dịch du kích thực ra chẳng bao giờ là nỗ lực để
chinh phục Palestine: nó là lời tuyên bố về sự tồn tại của người Palestine
như một dân tộc bị tước quyền sở hữu.

Đấu tranh vũ trang trở thành một thứ gần như tôn giáo đối với người

Palestine lưu vong, luôn hy vọng rằng một ngày nào đó họ trở về quê nhà.
Nó ban cho họ cảm thức rằng họ còn có thể làm chủ vận mệnh của họ.
Hàng ngàn người Palestine, nhiều người trong số họ đã bỏ học, hăng hái
tình nguyện tham gia cách mạng. Những chính phủ mà cho đến nay vẫn nản
chí sẵn sàng bảo trợ và góp tiền bạc cho những vị anh hùng mới. Sau
Karameh, Vua Hussein của Jordan tuyên bố: "Tất cả chúng ta là du kích
quân Palestine"
(tedayin).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.