CUỘC CHIẾN THỪA KẾ - Trang 223

này đã có sức sát thương của nó. Một tay trong của giới xã hội Singapore
bình luận rằng, “Nhà Leong không bao giờ thích xuất hiện trên bản tin. Đây
là một nỗi xấu hổ lớn đối với họ.”

“Quỷ tha ma bắt.” - Nick nói, quẳng tờ báo ra sàn nhà với vẻ kinh tởm.

Astrid uể oải cười với anh.

“Tờ Post cho đăng tin này thì sao thoát được? Đời em chưa bao giờ đọc
nhiều tin cứt đái thế này.”

“Cậu đang nói cho chị nghe đấy. Tỉ phú tự thân gì chứ.”

“Và nếu thực sự chị đáng giá mười tỉ thì em muốn có bộ đĩa David Bowie
này nhân sinh nhật em. Amazon bán 89,95 đô.”

Astrid phá lên cười một lúc, rồi lắc đầu. Cả đời mình chị làm mọi thứ để
khỏi xuất hiện trên bất cứ tờ báo nào, nhưng có vẻ như dạo này càng cố
gắng thì chị lại càng trở thành tin trang nhất. Bố mẹ chị thì giận điên lên.
Khi mới rò rỉ ảnh ra họ đã đủ giận rồi, nhưng cái này khiến họ không còn
chịu nổi nữa. Mẹ chị đã đổ bệnh và phải tiêm Xanax, và chưa bao giờ chị
nghe thấy bố quát to như sáng nay khi ông cầm tờ báo đi vào. Ông giận đến
mức mạch máu phình to ra làm chị tưởng là ông ấy sắp bị đột quỵ đến nơi.”

“Nhưng chẳng lẽ họ không thấy rằng đâu phải là lỗi của chị? Ý em là chắc
họ phải biết rằng Michael đã dàn xếp chuyện này chứ?”

“Với chị thì có vẻ như khá rõ, nhưng tất nhiên, chẳng quan trọng với họ.
Chị là đứa con gái hư hỏng đã trốn đi Ấn Độ. Ý chị muốn nói rằng chị là
một bà mẹ ba mươi bảy tuổi, và chị vẫn phải xin phép bố mẹ để đi chơi vào
cuối tuần. Tất cả là lỗi của chị. Chị là đứa ‘làm lộ’ cả gia đình, chị là đứa
làm ô uế danh tiếng gia đình ngàn đời.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.