CUỘC ĐỜI CỦA LENIN - Trang 21

NIỀM VUI

Đ

àn chim sơn ca bay lượn trên thành phố Xim-biếc yên tĩnh. Chim

hót ngân vang khắp bầu trời vùng sông Von-ga. Con sông đến gần thành phố
thì rẽ ngoặt và cuồn cuộn chảy về biển nam. Những tảng băng vừa mới trôi
đi cách đây không lâu. Từ trên bờ cao của Xim-biếc có thể nhìn thấy rõ bao
cánh đồng cỏ cùng các miền xa xăm xanh thẳm.

“Chiếc tàu thủy màu trắng, mi đi đâu, về đâu?” - “Đi xa lắm, tới biển

Ca-xpi.”

Ở Xim-biếc đang là mùa xuân. Tiếng chim hót nghe ríu ra ríu rít.
Tất cả các đường phố, khu vườn đều tràn ngập tiếng chim. Trong vườn

hoa Ca-ram-din mới xây dựng, một con quạ mỏ to, xám, đi lại nghênh ngang
trên khóm hoa màu thẫm. Gió lay động những cành bạch dương. Trên đường
phố chan hòa niềm vui xuân.

Trong ngôi nhà của gia đình U-li-a-nốp cũng có một niềm vui. Ngôi

nhà đó ở cách sông Von-ga không xa. Mặt trời chiếu sáng rực vào các cửa
sổ. Tiếng còi tàu thủy từ phía sông vọng rền.

Ba mẹ cúi xuống chiếc nôi. Trong nôi có đứa con trai. Bà âu yếm và tư

lự nhìn đứa bé: “Lớn lên con sẽ làm gì? Số phận con rồi sẽ ra sao?”

Ông bố, I-li-a Ni-cô-lai-ê-vích, bước vào. Ông làm thanh tra các trường

học bình dân

[1]

của tỉnh Xim-biếc. Ông giữ một chức vụ quan trọng. Ông có

nhiệm vụ theo dõi xem các thầy giáo dạy dỗ học sinh có tốt không. I-li-a Ni-
cô-lai-ê-vích giúp đỡ, nhắc nhở họ dạy cho tốt. Ông cố gắng làm sao để có
thêm nhiều trường học bình dân mới ở tỉnh Xim-biếc. Ông chăm lo sao cho
các học sinh có đầy đủ sách vở và sách giáo khoa. Chức vụ của ông I-li-a
Ni-cô-lai-ê-vích rất có ích cho nhân dân.

- Ma-sen-ca

[2]

! - ông gọi khi bước vào. - Chào em Ma-sen thân yêu!

Hai người con lớn là A-nhi-u-ta và Xa-sa cùng với ông bồ đi tới chỗ

mẹ. A-nhi-u-ta sáu tuổi, có cặp mắt đen và mái tóc quăn. Xa-sa lên bốn. Hai
đứa trẻ chạy lại gần chiếc nôi vẻ hết sức tò mò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.