CUỘC ĐỜI CỦA LENIN - Trang 264

dũng cảm. Hồng quân đã đuổi bọn bạch vệ. Nhưng cuộc nội chiến vẫn chưa
kết thúc.

Chúng ta hãy dũng cảm đi chiến đấu.
Tiếng hát bỗng nổi lên ở một đầu phòng họp. Và vang lên lúc lúc càng

mạnh:

Vì chính quyền Xô-viết.
Và chúng ta, mọi người như một sẽ chết
Trong cuộc đấu tranh cho cái đó!
Nhưng kìa, tất cả bỗng im bặt. Bắt đầu bầu chủ tịch đoàn như thường

thấy ở các cuộc họp. Bàn chủ tịch đoàn có hai tấm dạ đỏ. Các đồng chí ngồi
vào chỗ. Chân dung Mác và Ăng-ghen treo trên tường, cả hai như đang
chăm chú, thân ái nhìn các đoàn viên thanh niên cộng sản.

Tiếng reo hò phấn khởi đột nhiên vang lên:
- Lê-nin!
Các đoàn viên thanh niên cộng sản đứng phắt dậy, vỗ tay. Các đoàn

viên thanh niên cộng sản đều tự hào yêu mến Lê-nin thiết tha, tuyệt đối.

Lê-nin cởi áo bành tô có cổ nhung đen vắt lên ghế tựa. Người bắt tay,

chào hỏi các đồng chí trong chủ tịch đoàn. Tất cả mọi cử chỉ, nụ cười của
Người, tất cả những gì Người đã làm và làm như thế nào đều khiến cho các
đoàn viên rất thích. Người thật đẹp, đáng quý và đáng yêu. Người đã làm
cho nhiều đoàn viên hăng hái này phải ứa nước mắt vì xúc động và vì gặp
được dịp may hiếm có.

Lê-nin bước lại gần mép bục, rút ở túi áo gi-lê ra chiếc đồng hồ có dây

đeo, không có nắp. Và ra hiệu như muốn nói: thôi chấm dứt vỗ tay, chúng ta
bắt đầu làm việc.

Các đoàn viên lại càng thích thú hơn.
Và nếu như Người nói: “Các đồng chí! Tất cả mọi người không trừ ai,

không được chậm trễ một phút, hãy ra trận ngay” thì tất cả mọi người như
một sẽ xông ngay ra trận.

Nhưng Lê-nin đã nói cái khác. Lúc đầu các đoàn viên thấy lúng túng.

Ngạc nhiên, hoang mang. Lúc đầu họ không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.