CUỘC ĐỜI TRANH ĐẤU CỦA TÔI - TẬP 2 - Trang 163

Thế nên, ngay khi một đại hội như thế được bố cáo, toàn giới báo chí của
đảng Cộng sản sẽ gào lên một cách giận dữ, trong đó, những kẻ về nguyên
tắc bị coi là xem thường pháp luật này lại chẳng hiếm khi đòi gặp chính
quyền với sự thình cầu khẩn khoản đến độ như đe dọa rằng họ phải cản trở
lập tức sự “khiêu khích của giai cấp vô sản” hay “cơn thịnh nộ”.
Tùy theo tầm vóc của những công chức nhà nước non nớt mà bọn Cộng sản
sẽ chọn lựa ngôn ngữ phù hợp để đạt được những gì chúng muốn. Nhưng
trong trường hợp ngoại lệ, nếu không phải một tay công chức bù nhìn mà có
một công chức Đức chân chính từ chối cái đòi hỏi quá đáng, vô sỉ của
chúng, thì sẽ lại có một yêu cầu khác rất phổ biến, đó là không chấp nhận
một sự “khiêu khích của giai cấp vô sản” như thế, và sẽ đòi được tập hợp lại
thành đám đông trong đại hội vào một ngày cố định, để kết thúc cuộc chơi
của những kẻ tư sản, với sự trợ giúp của những bàn tay vô sản chai sạn.
Giờ thì người ta sẽ phải chứng kiến một đại hội tư sản như thế, sẽ phải nhìn
chúng điều hành đại hội trong sự đau khổ, than vãn và giận dữ. Và thường
thì sau những sự đe dọa như thế, một đại hội sẽ bị hủy bỏ ngay. Nhưng
người ta luôn sợ hãi đến nỗi, thỉnh thoảng thay vì đến lúc tám giờ thì tám
giờ bốn lăm hoặc chín giờ người ta mới đến đế khai mạc. Ông Chủ tịch sau
đó phải nỗ lực, thông qua hai mươi chín lời thăm hỏi, chúc mừng, bày tò tới
tất cả các “quý ông của phe đối lập” đang hiện diện rằng mình cùng những
người còn lại có mặt tại đây rất vui mừng và phấn khởi sâu sắc (đúng là một
sự nói dối trơn tru! ) về sự viếng thăm của những người còn chưa đứng
vững trên đất của mình, bởi chỉ vì qua những cuộc thào luận chung (những
cuộc thảo luận mà ngay từ đầu ông ta đã trịnh trọng hứa hẹn) , có thể những
quan điểm được đặt gần nhau hơn, sự thấu hiểu chung có thể được thức tình
và một chiếc cầu nối có thể được xây nên. Ở đó, ông Chủ tịch vẫn bảo đảm
rằng không lý nào ý định của đại hội lại là quyến rũ mọi người xa rời chính
những quan điểm của họ từ trước tới nay. Chắc chắn là không rồi! Mỗi
người đều nên sung sướng với phong cách của riêng mình và ông ta khẩn
nài mọi người để cho những người diễn thuyết được bày tỏ những bình
luận, dẫn giải của mình cho đến hết, chắc chán là sẽ không mất quá nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.