CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 181

173

Du Hóa & Ở Chùa: Chương 4!

mặc áo rách, chỉ là một chú tiểu mới xuất gia. Trình Thiên Hy
đối với tôi rất tốt, tôi có đến nhà ông ta, ông ấy thường hay
đảnh lễ tôi. Con cháu bà con thân thích của ông đều quy y tôi,
tôi không nhận cũng không được.

Ghi chú: Năm 1985, lúc ghi âm lại cuộc đàm đạo của Hòa

Thượng ở Vạn Phật Thánh Thành với các vị bô Lão ở Đông
Bắc, Ngài đã từng đề cập: Tôi ở Đông Bắc, sau khi xuất gia tôi
ít qua lại với các bà con của tôi và các vị lão cư sĩ thân thiết
lúc trước. Vì tôi coi nhẹ thân tình thế gian, nhất tâm hoằng
dương Phật pháp, giáo hóa chúng sanh. Tôi ở chùa có rất
nhiều người ở các vùng lân cận tới quy y tôi, nhưng rất ít
người cùng quê biết tôi, họ rất ít khi tới gặp tôi.

58. Heo quỳ xin cứu mạng

K

iếp đao binh là do sát sanh tạo thành, cho nên Phật Giáo
nói giới không sát, phóng sanh, thọ giới. Nếu có một

người không sát sanh, thế giới này sẽ bớt đi một luồng oán
khí. Có mười người không sát sanh, thế giới này sẽ có mười
phần sinh khí kiết tường. Nếu các vị vẫn còn tâm sát, không
dừng sát sanh, thì chúng sanh đối với các vị cũng không có
cảm tình tốt. Nếu các vị thương tiếc chúng sanh, chúng sanh
cũng sẽ tốt với các vị. Cho nên người với người, người với súc
sanh đều có mối liên hệ với nhau.

Hòa Thượng kể:

Lúc Hòa Thượng Thường Nhân chưa xuất gia, Ngài thủ

hiếu bên mộ, người ta gọi Ngài là Vương Hiếu Tử. Lúc Ngài
thủ hiếu viên mãn, dân làng ở 48 thôn xóm, liên hợp với nhau
cử hành một đại lễ khánh chúc và bàn với nhau về chuyện
kiến lập chùa. Lúc chưa cất chùa xong, chín gia đình họ Ngô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.