CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 40

32

hóa người; những thứ người ta muốn thì Ngài không muốn.
Ngài không phải là “Cao Tăng”, cũng không phải “Thượng
Nhân” mà là “Hạ Nhân” – thích ở dưới mọi người. Những
tên gọi người ta không thích lại là tên của Ngài. Ngài tự gọi
mình là: “Khất Sĩ”, “Như Ngu Tử”, “Hoạt Tử Nhân”, “Tiểu
Mã Nghĩ” (Kiến con), “Tiểu văn Trùng” (muỗi con), “Mộ
Trung Tăng” (sư trong mộ), Ngài xin nguyện đi dưới chân tất
cả chúng sanh và đi sau hết thảy mọi chúng sanh.

Ngày 16 tháng10 năm1990, Hòa Thượng khai thị tại Jelenia

Gora rằng: “Mới đầu tôi muốn nói về nhân duyên xuất gia của
tôi, nhưng vì chuyện quá dài, nên tôi sẽ không nói về chuyện
đó. Có cuốn sách liên quan đến cuộc đời của tôi, nếu ai muốn
biết chi tiết thì có thể xem thử. Nhưng cuốn sách đó cũng chỉ
nói một cách đại khái thôi. Trên thực tế, các việc của tôi được
ghi chép lại rất ít, chỉ một phần nào, còn muốn ghi hết toàn bộ
thì cũng có thể nhiều tới cả một bộ Tạng kinh.”

Nhiều người rất cảm ơn và kính ngưỡng Hòa Thượng, nhưng

thử hỏi chúng ta đã biết ít nhiều gì về Ngài? Một đời hành đạo,
gồm cả sự tu hành nhẫn nhục và khắc khổ hoặc về những việc
làm lợi ích cho chúng sanh, Hòa Thượng đều không tự mình
tuyên truyền. Cho nên có rất nhiều người, thậm chí các đệ tử
thân cận bên Ngài cũng hoàn toàn không biết đến. Chúng ta
hiện biết được đây chỉ là một phần nhỏ thôi. Đó là do trải qua
nhiều năm sau, hoặc vì có những đệ tử thắc mắc hỏi han, hoặc
vì nhân duyên gì đó, nên Hòa Thượng mới kể lại chuyện xưa.

Có người hỏi Sư Phụ bao nhiêu tuổi? Hòa Thượng nói với

họ rằng: “Nếu thấy người 100 tuổi, thì tôi có lẽ đã 101 tuổi,
nếu thấy đứa bé 1 tháng tuổi, thì tôi mới sanh ra được 29 ngày.
Đại khái, đối với người già thì tôi già hơn một chút; còn đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.