CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 129

tác thân thiết nhất của anh, cũng đồng thời là bạn anh. Trước khi gặp
Jonathan, George đã thử vận may hết cuộc casting này đến cuộc casting
khác, cùng lúc bán bánh mì kẹp xúc xích trên một trong những chiếc xe đẩy
dạo nhan nhản nơi đường phố Manhattan. Jonathan có biệt tài phát hiện
tiềm năng của mọi người. Anh đã đào tạo George và biến gã thành phụ tá
của mình, mang lại cho gã sự ổn định, cuộc sống vật chất sung túc và một
CV đảm bảo chắc chắn tìm được việc làm cho đến hết đời. Và để cảm ơn
anh, gã kia đã cướp mất vợ anh…

- Cậu nghĩ sao?

- Tôi nghĩ đôi lúc đàn bà thật khốn nạn, Takumi đáp.

- Nếu chuyện này khiến cậu nói ra những điều ngu ngốc như vậy,

Madeline lẩm bẩm, thì tôi nghĩ tôi nên thôi không dẫn cậu vào các quán
rượu nữa, mà…

Nhưng anh chàng người Nhật không để cô nói hết câu:

- Khoan đã! Cái tên này: George LaTulip, tôi đã nghe thấy ở đâu đấy rồi.

Chúng ta không tình cờ giao hoa cho hắn ta đấy chứ?

- Không, tôi không nghĩ thế đâu. Với một cái tên như thế này thì kiểu gì

tôi cũng phải nhớ rồi chứ! Vả lại, tối sẽ lấy làm ngạc nhiên nếu hắn đang
sống tại Paris…

Nhưng Takumi vẫn khăng khăng với ý nghĩ đó.

- Chị có mang theo máy tính xách tay không?

Madeline thở dài rồi lấy từ túi xách ra chiếc notebook cô đã nhập "dữ liệu

khách hàng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.