CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 147

Trong những ngày tiếp theo, Madeline huy động một trăm năm mươi

cảnh sát lục soát từng căn hộ, từng căn hầm và vườn tược trong bán kính ba
ki lô mét quanh trường trung học. Cảnh sát lấy lời chứng của hàng trăm
người, tiến hành quản thúc tại nơi cư trú những kẻ có tiền sử luyến đồng và
lần theo manh mối chiếc xe tải nhỏ màu trắng khả nghi mà nhiều học sinh
đã trông thấy.

°

Tin rằng Erin Dixon phải chịu phần lớn trách nhiệm trong vụ mất tích của

Alice, Madeline ra lệnh quản thúc chị ta, xét hỏi chị ta trong vòng hơn hai
mươi tiếng đồng hồ. Đối với nữ thanh tra, Erin là một con ma cà rồng, bị
ma túy chế ngự hoàn toàn, có thể làm bất cứ chuyện gì để đổi lấy một liều
cocain, kể cả bán con gái cho một mạng lưới mãi dâm. Nhưng buổi lấy
cung không thu được kết quả nào đáng kể. Làm theo lời khuyên của luật sư
riêng, Erin yêu cầu được kiểm tra bằng máy phát hiện nói dối – một trò đùa
nhả quá đáng – và thành công với bài test đó. Chị ta được tự do sau buổi
thẩm vấn và khi đứng trước camera đã tự cho phép mình ra giọng nức nở
kêu gọi những kẻ bắt cóc, nếu có, hãy nương tay.

°

Bộ phận tin học chuyên trách của sở cảnh sát dễ dàng lấy được mật khẩu

máy tính của Alice: HEATHCLIFF, tên nhân vật nam chính trong Đồi gió
hú, cuốn tiểu thuyết gối đầu giường của cô bé. Rủi thay, quá trình phân tích
cả ổ cứng lẫn hộp thư điện tử đều không cung cấp được manh mối quan
trọng nào, dù nhỏ nhất.

Khi đọc lướt qua nhật ký của Alice, Madeline phát hiện ra rằng cô bé có

thói quen khai man tuổi thực để làm những công việc lặt vặt. Bằng cách đó
cô bé kiếm ra tiền tự mua sách vở và đi xem các buổi biểu diễn. Những
tháng gần đây, cô bé làm việc tại Soul Cà phê, một quán bar nằm trên
đường Oxford trong khu học xá. Bị bắt giữ và bị kết tội vì đã sử dụng lao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.