- Thậm chí chúng còn cắt mất của hắn một mẩu tai, Jonathan ghi nhận.
Madeline nhướng mày rồi xem xét kỹ lưỡng vùng ảnh anh vừa chỉ. Đúng
thật: phần lớn dái tai phải của cái xác bị rạch mất. Nhưng vết thương này có
vẻ đã cũ. Mà Danny lại chưa bao giờ bị rách tai, trái lại… Jonny, người em
sinh đôi của hắn, thì có.
- Người này không phải Danny, là em trai hắn! Cô kêu lên.
Cô giải thích cặn kẽ cho Jonathan hiểu: hai đứa bé lọt lòng mẹ chỉ cách
nhau năm phút, sự cạnh tranh của hai anh em, xu hướng bạo lực và tàn ác
của Jonny vốn mắc chứng tâm thần phân lập và đã nhiều lần phải giam nhốt
để điều trị tâm lý trước khi chìm đắm trong chứng nghiện rượu.
Cô giở báo cáo khám nghiệm tử thi ra để đọc lại đoạn nói về phân tích
các cơ quan nội tạng. Gan của tử thi bị "thoái hóa mô có lẽ do hấp thụ
rượu".
Chứng xơ gan.
- Danny thỉnh thoảng có uống, nhưng hắn chưa bao giờ sa đà rượu chè.
- Làm sao cảnh sát có thể nhầm lẫn như thế được?
- Những cặp "sinh đôi cùng trứng" sở hữu cùng một di sản gien, điều này
khiến cho việc phân biệt ADN của họ là không thể.
- Em có chắc không?
- Đã từng có nhiều vụ việc kiểu này mà, đặc biệt là một vụ trộm tại Đức
và một vụ buôn lậu ma túy tại Malaysia. Trong cả hai trường hợp này, kẻ
tình nghi đều có một người anh em sinh đôi và tòa buộc phải thả hắn ra do
không thể nhận dạng tội phạm chính xác.
- Nhưng nếu cái xác là của Jonny…