CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 164

“Về sau chúng ta già có thể giống như vậykhông?”. cực kì thích hỏi Hướng
Tri Dao như vậy, nhìn cuộc sống của những bà già này tốt đẹp, hơn nữa
phương thức này cũng rất khỏe mạnh.

“Nghĩ xa như vậy làm cái gì, lúc nào tới nó tới thôi!”. Hướng Tri Dao luôn
thiết thựchơn .

Về sau và Đỗ Diên Hằng quen nhau, người cùng con đường đóchính là Đỗ
Diên Hằng. Đỗ Diên Hằng cũng rất khó lý giải niềm đam mê này của ,
bấtkể trời nắng hay trời mưa, đều lựa chọn đibộ xuyên qua con đường đó.

Chính cũng cách nào hiểu loại hành động này, có lẽ là thói quen thôi.

Mà bây giờ, Thẩm Tây Lăng nghĩ tới nhữngthứ này, nhưng lại rất muốn con
đườngnhỏ kia lần nữa, nhớ lại cảm giác lúc đó.

ngồi lên xe bắt đầu tới trường đại họctrước kia học, tính là cảm gaíac quen
thuộc, cũng chưa tới cảm giác xa lạ. Cửa trường học vẫn như cũ là các
họcsinh đến và , có người mình, có cặpnăm nữ dắt tay nhau vào, có hai nữ
sinh vừanói vừa cười.

Trước cửa trường học vẫn có vô số người bán hàng rong, bây giờ thời gian
vẫn cònsớm, bọn họ vẫn còn ở xe của mình dỡ hàng xuống để bày ra. Mà
chủ quán bán cơm chiên, sớm chiếm lĩnh vị trí có lợinhất, rất thưa thớt chỉ
có mấy học sinh đangăn cơm.

từng chỉ có lần oán trách, nhà ăn trong trường thời gian mở quá sớm, năm
giờ bắt đầu bán, sáu giờ rưỡi đóng cửa.

Cảm giác quen thuộc từ từ quanh quẩn tronglòng .

Thậm chí khiến sinh ra ảo giác, người ăn ở đó là Hướng Tri Dao. dùng tay
xoa mắt, màn trước mắt cũng biến mất, người ngồi ở chỗ đó ăn cơm chiến,
là Hướng Tri Dao.

Hình như Hướng Tri Dao cũng nhìn thấy , vẫy tay với .

Thẩm Tây Lăng lúc này mới tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.