CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 242

Trước kia rất thích tới đây, bởi vì nơi nàykhông chỉ có mùi hoa, còn có đom
đóm bay,ở trong bóng tối chợt lóe, cực kì lãng mạn.

ngẩng đầu, nhìn Đỗ Diên Hằng giờ phútnày, có chút hoài nghi, rốt cuộc anh
xuất , phải cái bóng xuấthiện trong kí ức của mình.

Suy nghĩ này lại khiến sợ hãi, vươn tay, sờ mặt anh.

Đỗ Diên Hằng vẫn nhúc nhích, nhìn .

sờ mặt anh, có nhiệt độ, nhiệt độ , phải trong tưởng tượng của . Thu tay lại,
có chút lúng túng, “Em…..”

Giờ phút này chuông điện thoại vang lên.

còn phản ứng kịp, còn nhìn anh.Đỗ Diên Hằng nhắm mắt lại, “Điện thoại
diđộng của em kêu lên kìa.”

“A” tiếng, nhờ anh cầm hoa, kéokhóa ra, lấy ra điện thoại. màn hìnhđiện
thoại lên ba chữ “Triển Dịch Minh”, có chút muốn nghe.

Nếu như vừa rồi cho tất cả bây giờ là ảo ảnh, thuộc về suy tưởng của , thể
nghi ngờ, thấy ba chữ “Triển Dịch Minh”lại khiến tiến vào thực tế.

còn là nữ sinh ở trong sân trường bước nhàng, còn là nữ sinh cả ngày chỉ
muốn tình , khôngcòn là nữ sinh ngây thơ cả ngày chỉ xemhôm nay ăn cái
gì mai mặc cái gì…….

là vợ của người đàn ông, là mẹ củamột đứa trẻ.

cầm điện thoại di động lên, nhấn phimnghe.

“Bây giờ mấy giờ rồi mà em còn chưa về?An An đâu rồi, cùng với em
sao?”

thanh của Triển Dịch Minh có chút vội vàng, anh muốn hỏi vấn đề trướchay
là sau, vì vậy từ từ mở miệng, “An An ởnhà bà ngoại…..” nhận thức được,
“Anh trở về?”

“Nghe giọng của em có vẻ hoannghênh…….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.