CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 511

“Tôi rất thích văn hóa Trung Quốc vậy nên có mời một vị giáo viên dạy

tiếng Trung, vợ con tôi cũng học tiếng Trung nên chúng ta có thể trực tiếp
dùng tiếng Trung để nói chuyện.” El Raffarin nói.

“Đương nhiên, như thế cũng thuận tiện hơn nhiều.”

Mọi người theo thứ tự vào bàn, bồi bàn đưa lên menu.

“Đây là nhà hàng Pháp, nếu hai vị không ngại, có thể để tôi điểm cơm

chứ?” El Raffarin hỏi.

Hai người nhìn nhau cười, Diệp Kình đáp “Đương nhiên, ở phương diện

này chúng tôi rất vui lòng nghe theo ý chuyên gia.”

Lời khen của Diệp Kình khiến El Raffarin rất hưởng thụ, trên gương mặt

nghiêm túc của ông chợt nở nụ cười, cầm lấy menu gọi món.

Nhưng đến khi chọn rượu, Nhạc Tư Trà lấy ra bình rượu mình mang tới

đặt lên “Đây là món quà của chúng tôi, mong ngài nhận lấy.” người nước
ngoài thích thẳng thắn, cậu cũng nói thẳng.

“A, vô cùng cám ơn, tôi đã từng nếm qua rượu nho của hai người, rất

tuyệt.” Ngài đại sứ ý bảo bồi bàn khui rượu.

Món thứ nhất đã được đưa lên, bữa cơm chính thức bắt đầu.

Nhạc Tư Trà vừa dùng cơm vừa nghe vợ chồng đại sứ cùng Diệp Kình

nói chuyện. Đột nhiên, cô con gái Simon Raffarin lại gần, thì thầm với cậu
“Tôi đã thấy hai người, ở sân bay.” Phát âm có chút quái, nhưng không tệ
lắm.

“Đúng thế, hôm đó chúng tôi được phân đi đón máy bay. Có còn nhớ tôi

tặng cô một bó hoa?” Nhạc Tư Trà rất có cảm tình với cô bé này, cũng vui
vẻ nói chuyện với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.