CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 237

Chương 37: Đây không phải là mơ

Chóng mặt quá……..
Cảm thấy toàn bộ thế giới đều thoáng qua.
Ngực giống như bị cái gì đè ép, cả người vô lực, không thể động đậy

được.

Cũng không biết từ đâu truyền đến âm thanh, muốn nàng mau chóng

tỉnh lại, dần dần mới làm cho nàng có một tia ý thức, vùng vẫy, nỗ lực, cố
gắng tỉnh lại.

Con ngươi hơi chuyển động, nhanh chóng suy nghĩ, dường như có chút

khó chịu, nhưng cũng giống như không phải. Ngừng lại một chút, ngay sau
đó lặp đi lặp lại động tác mới vùa rồi, đúng rồi, còn phải thử động đậy ngón
tay của mình, như vậy mới có thể tỉnh lại nhanh một chút.

Rốt cuộc tìm đủ mọi cách vùng vẫy nàng mới mở ra được đôi mắt, lập

tức ánh sáng chói mắt đâm thẳng vào mắt khiến nàng phải đóng chặt mắt
lại, không lâu sau, nàng lại lần nữa mở mắt ra, xung quanh thật yên tĩnh.

Nhưng đập vào tầm mắt của nàng, không phải là gian phòng của nông

dân như trong tưởng tượng, không phải là người thân vô cùng thân thiết, dễ
gần, chỉ có gian phòng trống rỗng và hít vào mũi là không khí lạnh lẽo.

Một hồi lăn lốc, leo trèo, nhìn biến hóa xung quanh, lòng của nàng chưa

bao giờ hỗn loạn như thế!

Nàng dường như đã quên mất cái màn giường ca-rô màu hồng, vách

tường lam nhạt xen kẽ trắng sữa, bên trên bức tường đối diện với chiếc
giường vẫn như cũ dán đủ các kiểu dán hình mình thích………… Laptop
Apple màu trắng mà nàng yêu thích này đang lẳng lặng nằm ở trên bàn
sách, đồng hồ chuột Mickey treo trên tường đang từng cái từng cái gật đầu
đếm thời gian lẳng lặng trôi qua……………

Hơi lạnh của máy điều hòa nhiệt độ chậm rãi lan tỏa cả căn phòng, bên

ngoài ánh sáng rực rỡ rất là chói mắt nhưng nàng không biết tại sao lại rùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.