CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1752

Bích Văn nhìn thấy, không khỏi thở dài, suy nghĩ vẫn là nên nói: “Mấy

ngày nữa, là lễ cập kê của tiêu thư, tiểu thư sao còn buồn bã như vậy?”

Triệu Tương Nghi đặt sổ sách xuống, ngưng mi: “Có lẽ là trưởng thành,

nên mới có phiền não.”

Bích Văn biết rõ Triệu Tương Nghi không bỏ được Bùi Tử Quân, nhưng

đã qua một năm, Bùi Tử Quân không tin tức, thật sự là không đáng để Triệu
Tương Nghi chờ đợi.

“Theo nô tỳ, tiểu thư khéo léo, tài giỏi như vậy, ai lấy được tiểu thư,

chính là phúc khí của người đó, tiểu thư hà tất. . .” Bích Văn không có nói
tiếp, chỉ vào sổ sách, “Đây này, lúc thiếu gia không có ở đây, tiểu thư đã
đem sổ sách trong hiệu thuốc xử lý rất tốt đó thôi.”

Triệu Tương Nghi hơi hé môi, miễn cưỡng cười.
Triệu Hoằng Lâm và Tề Uyển Dao một tháng trước đã trở về, đồng thời

ôm về một tiểu nam hài khoẻ mạnh, mập mạp. Đứa bé này ắt phải công khai
thân phận của nó cho người bên ngoài biết, có điều, bây giờ tang kỳ đã qua,
lại không trở ngại như ngày trước. Chỉ cần công bố ngày sinh tháng đẻ của
đứa bé, người hữu tâm bấm ngón tay tính toán cũng biết, đứa bé này có
trước khi Lã thị mất.

Nhìn vợ chồng son hôm nay hạnh phúc, Triệu Tương Nghi không khỏi

ước ao.

10 tháng 12, cuối cùng cũng đến.
Triệu Tương Nghi nhìn trang phục hao mỹ, trong lòng lại không thấy

vui.

Nàng thật muốn chạy đến huyện Giang Ninh, tìm Bùi Tử Quân để hỏi

rõ ràng, lấy được đáp án mình muốn, ít nhất cũng ăn nói rõ, không như bây
giờ không minh bạch như vậy.

Lễ cập kê tổ chức trong từ đường Triệu thị ở Triệu gia thôn, thần thánh

mà trang trọng.

Triệu Hữu Căn được mời đến, làm người xướng lễ cho lần cập kê này

của Triệu Tương Nghi cũng chính là chủ trì. Bằng địa vị Triệu Hữu Căn
hôm nay, làm chủ trì cho lễ cập kê của Triệu Tương Nghi, đối với Triệu
Tương Nghi mà nói, đã nể mặt lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.