thai sợ nhất là tịch mịch, vạn nhất bị chứng u uất trước khi sinh là không
tốt.
Thế nhưng, hiện tại nàng mang thai, không được hoạt động mạnh, ở đây
lại không có thiết bị điện tử gì, có cách gì giải buồn đây?
Nếu như học Ông thị , mỗi ngày tham gia tiệc trà cùng các quý phu
nhân nói việc nhà, Triệu Tương Nghi nghĩ thầm còn không bằng đứng ở
trong phòng buồn bực cho rồi.
Suy đi nghĩ lại, Triệu Tương Nghi liền đem bài giấy ở thời đại này biến
háo một chút, trở thành bộ bài tây hiện đại, sau đó gọi đám người Bích Văn
đến cùng nàng đánh bài.
Mới đầu chơi, Triệu Tương Nghi ở thể thượng phong.
Mấy người Bích Văn ngày càng ghiền, học xong, cảm thấy thật kích
thích, so với chơi bài giấy còn mới mẻ hơn. Hơn nữa Triệu Tương Nghi hòa
ái dễ gần, mấy người các nàng cũng lớn mật hơn, mỗi ngày đều cùng Triệu
Tương Nghi chơi bài.
Hôm nay, chủ tớ mấy người ở trong p2hong đánh bài tây
Triệu Tương Nghi là nhà cái vốn yên tĩnh không nói chuyện, đột nhiên
ném bốn lá bài xuống: “Ta thắng “
“Nha Thiếu phu nhân nham hiểm quá, mỗi lần đều âm thầm, luôn có
hậu chiêu.” A Chu nhanh mồm nhanh miệng, lại bị Bích Văn đẩy một chút,
mấy người các nàng tuy lớn mật, nhưng không có dám nói Triệu Tương
Nghi như vậy
Triệu Tương Nghi khoát khoát tay ý bảo không sao, ngược lại muốn
người thua xào bài, bắt đầu ván kế tiếp.
Cũng may trò bài tây này, Triệu Tương Nghi chỉ nói là trước đây ở nông
thôn, cùng các bạn thân chơi đùa thôi, mọi người không có hoài nghi.
Đang l1uc mọi người chuẩn bị cho ván tiếp theo, Ông thị đột nhiên đến
thăm.
Ngoài cửa có một nha hoàn thô sử giữ cửa, không có kinh nghiệm gì,
vừa thấy Ông thị, lại nghĩ tới bên trong chủ tớ đang chơi bài, càng luống
cuống, quỳ xuống trước mặt Ông thị.