CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 505

cười lạnh nói, “Muốn trở về sao? Ta không chắc ngươi lại không khoét túi
nhà ta đâu, hoặc hại hai đứa con ta, ngươi trả lại được cái mạng và thân thể
khỏe mạnh của con gái ta sao?”

“Chuyện đã qua…Đại ca còn nhắc lại làm gì.” Dương thị thấy Triệu Tín

Lương đang tính món nợ cũ, không khỏi có chút chột dạ.

Phương thị thấy Triệu Tín Lương nói như thế, trong lòng cũng buồn

theo, lập tức phủ quyết nói: “Ta thấy lão Đại nói rất đúng, phân nhà xong,
thì còn hợp lại để làm gì, cho dù hợp lại thì ngoài mặt hòa hợp nhưng bên
trong lại chẳng được vậy.”

Lão Triệu nghe xong cũng gật đầu đồng ý, ông không muốn nhìn

Dương thị thêm một khắc nào nữa….

Triệu Tương Nghi nhìn sắc mặt người lớn trong nhà, lòng cũng an tâm

hơn.

Nhưng Dương thị lại sốt ruột, thấy mục đích không đạt thành, chỉ đành

lấy lui rồi tiến: “Vậy mấy người cũng nên cứu tế nhà ta chứ, đứng đó trơ
mắt nhìn tụi nhỏ chết đói sao…Hay mấy người nuôi Hoằng Nhân ăn học đi,
sau này nó có thành tựu sẽ báo đáp mấy người.”

“Đứa con như vậy không phải do cha mẹ dạy hư sao?” Phương thị tức

giận, trừng mắt nhìn Dương thị một cái.

“Tam thẩm đang ở đây làm trò để Hoằng Nhân vào đây ở sao? Ta thấy

thẩm đừng phí sức, tốt nhất đừng ở đây tranh giành nữa, chẳng ai giàu cả,
đúng không tam thẩm?” Cùng lúc, Triệu Hoằng Lâm chợt đứng lên, nhàn
nhạt nói ra những lời trúng tim đen bà ta.

Dương thị ngẩng đầu, dùng con mắt rét lạnh nhìn về phía Triệu Hoằng

Lâm, ngay cả Triệu Hoằng Lâm mới chín tuổi, Dương thị vẫn bị những lời
của nó làm cho giật mình.

“Ta biết ngay nàng ta chẳng tốt lành cái rắm gì.” lão Triệu chợt phun ra

một câu chửi tục.

Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Triệu Tín Lương chợt cười, có

một thành ngữ gọi là “Giận quá hóa cười”, lúc này dùng để hình dung Triệu
Tín Lương quá thích hợp: “Ngươi đang nằm mơ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.