CƯỠI RỒNG - Trang 717

Tần Du Du và Phong Quy Vân đem xe ngựa gửi lại ở một trấn nhỏ cuối

cùng Nguyệt quốc, dựa vào tu vi của mình mang theo Đại Chủy, Tiểu Khôi cùng
nhau trèo đèo lội suối lách qua quân phòng thủ Nguyệt quốc đi về phía Li quốc.

Dọc đường đi bọn họ đi qua gần như đều chỉ còn đống đổ nát, đất khô cằn,

Phong Quy Vân nhìn thấy thành trí kiên cố vốn phồn hoa biến thành một đống
sụp đổ cũng không khỏi thấy khiếp sợ, hắn cũng nghe Đại Chủy mờ hồ nói tới
việc đại pháo thánh tổ, tận mắt nhìn thấy uy lực đáng sợ như trời phạt này, chỉ
cảm thấy lạnh lẽo từ trong xương.

Khó trách thầy trò Tần Du Du thật sự không muốn chế tạo cơ quan lợi hại,

chỉ nhìn lực công phá đáng sợ là có thể tưởng tượng lúc đại chiến thảm thiết, đẫm
máu ra sao.

Một pháo bắn ra, chết hàng trăm... Hàng chục, hàng trăm đại pháo như vậy

cùng lúc bắn phá, tường thành có dày mấy cũng không ngăn được, thành trấn
phồn hoa nháy mắt biến thành luyện ngục trần gian.

Chương 165: Bất ngờ gặp lại

Nhóm người Tần Du Du dần xâm nhập vào lãnh thổ Li quốc, tình hình lại

biến đổi, tình trạng thành trì quan trọng bị đại pháo bắn phá càng ít gặp hơn, có
nơi thậm chí không có.

Đại Chủy nghe được tin tức, vì lúc đầu khi uy lực đại pháo thánh tổ quá mức

đáng sợ, cho nên những nơi khác sau đó đều "nghe lời", đại quân Nguyệt quốc
chưa tới, quân đội dân chúng đã lui lại trước, để lại tòa thành trống không, hay
trực tiếp mở cổng đầu hàng.

Nghiêm khi khai chiến đã đặt ra quy định đầu tiên, chỉ cần đầu hàng thì

không cướp không giết, chỉ bắt quan tướng quan trọng thủ thành, tịch thu binh
khí, áo giáp của binh sĩ, tách bọn họ đến nơi khác để xem chừng, quân đội và
quan quân Nguyệt quốc thay thế vào.

Dân chúng chỉ cần bảo vệ được tính mạng, bát cơm là được rồi, đâu quan

tâm là Li quốc quản lý hay Nguyệt quốc quản lý chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.