CƯỠI RỒNG - Trang 756

năm qua chết nơi chiến loạn báo thù rửa hận, các ngươi có bằng lòng cho bổn
vương ngoại lệ không?"

Nghiêm Di chỉ không tự nhắc tới sự thật Tần Du Du là cơ quan sư, chỉ nói

nàng là "gia quyến", nhưng dưới đài này nhóm binh sĩ nào chưa từng nghe đến
danh tiếng của nàng, chứng kiến uy lực của đại pháo thánh tổ lại càng sùng bái
nàng không thôi.

Có một người đưa vương phi bản lĩnh thần kỳ như vậy theo quân, bọn họ

nào dám có ý không chịu chứ.

Chương 173: Là lợi hay hại?

"Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!"

"Vương phi nương nương thiên tuế! Thiên thiên tuế!"

Khí thế của hai mươi vạn người cao giọng hò hét, tuyệt đối chỉ có động đất,

lở núi mới có thể hình dung.

Tần Du Du có thể tận mắt nhìn rõ khi các tướng sĩ nhìn về phía nàng, trong

mắt nhiệt tình, kính yêu và hưng phấn lấp lánh trào dâng, mặc dù nàng không biết
một ai trong bọn họ, cũng nhịn không được bị loại cảm xúc nhiệt liệt này lây
nhiễm.

Lúc trước nàng với sư phụ ngao du bốn phương, chưa từng cảm thấy mình

xem như người nước nào, thậm chí sau khi nàng gả cho Nghiêm Di, cũng chỉ cảm
thấy Nguyệt quốc khiến nàng thấy thân thiết hơn chút so với các nước khác thôi,
cho đến giờ phút này, nàng mới lần đầu cảm thấy, trở thành một phần của Nguyệt
quốc, hình như cũng không tệ.

Được nhiều người hoan nghênh, ủng hộ, là chuyện khó có được cỡ nào?

Chẳng qua nàng cảm động chưa duy trì được bao lâu, chợt nghe Nghiêm Di

lớn tiếng tuyên bố: "Giờ mẹo ngày mai nhổ trại tiến về phía đông, trong hai tháng
phá được Hồ Châu, thẳng hướng thành Thôi Tuyết!"

"Phá được Hồ Châu, thẳng hướng thành Thôi Tuyết!"

"Phá được Hồ Châu, thẳng hướng thành Thôi Tuyết!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.