CƯỠI RỒNG - Trang 335

Từ sau lần mấy người thủ hạ của Nghiêm Di giết chết bốn võ giả đuổi bắt

nàng ở bến tàu Tam Đài đó, nàng đã không ngừng biết sự tàn nhẫn, lãnh khốc quá
mức của hắn, cũng không chỉ một lần cảm thấy sợ hãi, không yên.

Nàng từ nhỏ đi theo bên cạnh sư phụ, đi qua rất nhiều nơi cũng thấy rất

nhiều máu tanh chém giết, nhưng bất kể là sư phụ nàng hay chính nàng, cũng
chưa bao giờ từng chân chính làm tổn hại đến mạng người, cho dù gặp phải giặc
cướp hung đồ giết người không chớp mắt, sư phụ cũng chỉ đả thương mấy người
đó sau đó đưa cho quan phủ địa phương xử trí.

Sư phụ từng nói với nàng: "Chúng ta chỉ là người thường, không có quyền

quyết định sinh tử của người khác. Không nên vì mình có năng lực, liền dễ dàng
cướp đoạt quyền sống của người khác."

Nghiêm Di nắm lấy tay nàng, kéo nàng vào lòng: "Hai nô tỳ cáo mượn oai

hùm thôi mà, mấy bà ấy ở trong cung đã làm nhiều chuyện xấu xa, cũng đủ cho
mấy bà ấy chết vài lần rồi, đừng nóng mà, ngoan ngoãn uống thuốc sau đó ngủ
đi."

Tần Du Du im lặng một hồi, cuối đầu nói: "Ta muốn đi xem Đại Chủy với

Tiểu Khôi." Nếu chúng nó tỉnh lại thì tốt, nàng có thể ôm Tiểu Khôi tâm sự, có
thể nghe Đại Chủy lải nhải mấy chuyện không đâu, tuy chúng nó nhiều lúc cũng
không thể cho nàng đề nghị có ích gì, nhưng hiểu được suy nghĩ trong lòng nàng.

Trong lòng Nghiêm Di bỗng dâng lên một cơn tức giận, hắn rõ ràng cảm

giác được Tần Du Du lại bắt đầu kháng cự hắn, nhưng hắn nhịn xuống không nổi
giận, thản nhiên nói một chữ "Được", nắm lấy tay nàng đi tới bảo khố ở hoa viên.

Hắn sẽ không buông tay cho nàng trốn đi đâu, hắn sẽ khiến nàng nhận rõ

một sự thật --- hắn mới là chỗ dựa đáng cho nàng tín nhiệm nhất.

Đại Chủy với Tiểu Khôi vẫn ngủ say như cũ ở một khố phòng trong bảo khố

hoa viên, Nghiêm Di dựa theo yêu cầu của Tần Du Du, để "sính lễ" còn dư lại với
rất nhiều linh dược trân quý, các loại não rắn, sâu bọ quý hiếm trong đó, để khi
trong cơ thể chúng nó dự trữ không đủ có thể tỉnh lại ăn một ít bổ sung vào.

Tần Du Du đưa tay nhẹ nhàng vuốt vuốt lông trên người Tiểu Khôi, ngẩng

đầu hỏi Nghiêm Di: "Không thể mời Mãn Tử ca ca đến xem cho chúng nó sao?
Ta không an tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.