Đúng như dự liệu, người đàn ông kia dừng lại trước bàn chúng tôi, như có
như không liếc nhìn Hàn Lỗi một cái, sau đó mỉm cười nói với tôi: "Tiểu
thư xinh đẹp, có thể cùng tôi uống một chén không?"
Nhìn xem, những lời mà anh chàng này vừa thốt ra, thử hỏi có cô gái nào
không thích nghe cơ chứ?
Nhưng mà tôi vẫn cần tôn trọng Hàn Lỗi a, thế nên liền dùng ánh mắt thầm
hỏi anh xem chén rượu này mình có hay không nên uống.
Hàn Lỗi không nhìn tôi mà chỉ nhìn chằm chằm người đàn ông kia, khóe
miệng vẽ nên một đường cong xinh đẹp, nở nụ cười thần bí đến tôi cũng
không hình dung ra được.
Một giây sau đó, Hàn Lỗi đột nhiên đoạt lấy chén rượu của tôi, ngửa đầu
uống một hơi cạn sạch, sau đó khiêu khích nhìn người đàn ông nọ.
Người này cũng không tức giận, chỉ nở một nụ cười thần bí y hệt Hàn Lỗi
khiến tôi không hiểu nổi: "Có ý tứ gì?"
"Chính là ý này a!" Hàn Lỗi nhướng mày, khiêu khích đáp.
Tiếp đó, hai người không nói thêm gì nữa, ra sức nhìn chằm chằm vào đối
phương, có chút mùi vị đang phân chia cao thấp, trong không khí tựa hồ
còn phát ra tia lửa cùng tiếng dòng điện đụng chạm nhau xoèn xoẹt.
Tôi ngồi nhìn ở một bên mà túa mồ hôi lạnh, thật muốn nhắc nhở mĩ nam
rằng: Đừng nhìn Hàn Lỗi có bộ dáng vô hại, đó hoàn toàn là giả a, người
đàn ông này không dễ chọc đâu, mau mau thu đao kiếm lại, trở về bên cạnh
cô gái của anh đi!
Đột nhiên, mỹ nam mở miệng trước: "Chi bằng chúng ta đổi nơi khác so tài
đi!"