CƯỚI SAU MỘT ĐÊM - Trang 248

Sau khi Âu Dương Suất tắm rửa sạch sẽ đi ra ngoài, tôi chưa từ bỏ ý định
trêu chọc nó thêm lần nữa: "Thật bất công, không cùng chị Anh tắm nữa
sao? Cơ hội ngàn năm khó có được đấy nhé!"

"Rầm!" Trả lời tôi là tiếng cánh cửa sập mạnh, thằng nhóc đỏ mặt chạy vào
phòng của mình... Khóa trái lại..

Chúng tôi lại đến sân bay đã từng đón Âu Dương Suất một tháng trước.

Thằng nhóc không cho gia đình mẹ chồng và Tần Hạo tới tiễn mình, chỉ
muốn tôi cùng Hàn Lỗi đưa nó đi một đoạn. Khi ấy đứa trẻ này một mình
tới, hôm nay có lẽ cũng là một mình trở về.

Vừa nghĩ tới việc khi trở lại Mỹ, Âu Dương Suất sẽ phải đối mặt với thực
tế tàn khốc, cha mẹ chia tay, tôi không khỏi thương xót trong lòng, nhìn ánh
mắt của nó có chút ướt át, tôi không khống chế được cũng cảm thấy mũi
mình cay cay, nếu không phải tôi cố nén, biết đâu sẽ xảy ra một màn chia
tay ràn rụa trong nước mắt cũng nên.

Nhìn thấy tôi lúc này "ôn nhu" khác thường, đứa nhỏ kia thế mà không hề
cảm kích, nó đột nhiên nở nụ cười xấu xa giống y hệt Hàn Lỗi nói: "Nói
cho hai người biết một bí mật nha! Thật ra thì em hiện nay mười một tuổi
rồi, không phải mười tuổi đâu! Hai người đều nghĩ sai hết rồi!"

"Phì!" Phản xạ có điều kiện, tôi bật cười thành tiếng.

Tiểu tử thối, đơn giản thế thôi mà làm cho màn tạm biệt mủi lòng tôi vất vả
tạo nên tan thành mây khói, nhưng mà nhìn nụ cười xấu xa của nó thật sự
giống đến chín mươi chín phần trăm nụ cười của Hàn Lỗi nha!

Quả nhiên là gần mực thì đen a, đáng sợ quá đáng sợ quá- -

Thấy tôi một lần nữa lộ ra khuôn mặt tươi cười, Âu Dương Suất ôm lấy
Hàn Lỗi sau đó lấy tôi, xoay người kéo hành lý, dùng bóng lưng hướng về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.