"Mẹ…" Bà đột nhiên nghiêm túc mở miệng. "Rất thích thằng nhóc dễ
thương Âu Dương Suất, cho nên…Bây giờ ta giao cho các con một nhiệm
vụ quan trọng, đó chính là cố gắng tạo người! Dĩ nhiên ta cũng không trông
cậy mấy đứa sinh ra được những đứa trẻ dễ thương như Âu Dương Suất,
bởi vì không thể có khả năng đó, vì thế mẹ hạ thấp yêu cầu, chỉ cần có con
là tốt rồi, hiểu chưa, mẹ muốn yêu cầu mấy đứa trong vòng hai năm cho mẹ
ít nhất mỗi người một đứa. Đặc biệt là những người đã kết hôn như Hàn Ti,
Hàn Lỗi và Hàn Mẫn, đừng nói với mẹ vợ chồng mấy đứa buổi tối không
làm gì cả đấy, bắt đầu từ bây giờ, làm thật tốt cho mẹ, cố gắng làm nữa,
tranh thủ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mẹ giao phó! Mà Hàn Vũ chưa kết
hôn, mẹ cũng không để ý nếu con chơi trò lên xe trước mua vé bổ sung sau,
quan trọng là chỉ cần cho mẹ một đứa cháu là được. Về phần Hàn Tuệ còn
chưa có tốt nghiệp trung học thì coi như xong, sẽ không tham gia trò chơi
lần này."
Quạ, chúng tôi đột nhiên cảm thấy có hàng đàn quạ đang bay trên đỉnh đầu
mình
Mẹ ơi là mẹ, người muốn có cháu đến điên rồi sao? Đứa nhỏ là đồ vật nói
tạo là tạo ra được chắc, hơn nữa làm sao có thể tạo qua quýt được? Hơn
nữa…Con không biết thì ra mẹ coi việc tạo đứa nhỏ như một trò chơi nha!
!!
=. =|||
Cho nên, chúng tôi nổi giận rồi kết luận hết sức lý trí, đây chính là triệu
chứng nghiêm trọng của một căn bệnh không có thực, gọi là "di chứng Âu
Dương Suất".
Không biết là kẻ nào đã ném tới đám quạ bay trên đầu chúng tôi, bay xong,
tập thể cả đống người hết sức ăn ý liền đem ánh mắt cầu cứu quăng về
hướng cha chồng tôi, người vẫn đang giữ im lặng nãy giờ, xem ra, giờ phút
này người có thể cứu vớt chúng tôi chỉ có ông mà thôi a.