bảo vệ người Trương gia bình yên, là người phương nào dám tới diệt gia
tộc của ngươi?
Trương Ngũ Đức uống một hớp rượu, lại nói thêm một câu khiến Diệp
Không không thể tưởng tượng được:
- Diệt cả nhà của ta, chính là Vân Phù môn.
- A?
Diệp Không có chút kỳ quái, Trương Cửu Đức được Vân Phù môn coi
trọng như vậy. Cho dù Trương Cửu Đức đắc tội trưởng lão trong môn thì
tối đa là trách phạt hắn là được, cần gì phải tiêu diệt cả nhà người ta không
sót chút gì? Vân Phù môn là đại phái tu tiên của Vũ Quốc. Trương gia lại là
đại gia tộc của Vũ Quốc, quan hệ với nhau có lẽ không tệ, vì sao lại có cừu
hận lớn như vậy?
Nghe Trương Ngũ Đức nói Diệp Không mới biết được, huynh đệ
Trương Cửu Đức của hắn vừa tiến vào cửa đã được coi trọng. Sau khi Trúc
Cơ lập tức thành người kế nhiệm chưởng môn, cũng bởi vậy cho nên
Trương Cửu Đức có thể tiếp xúc không ít bí mật, thậm chí không ít bảo khố
cũng do hắn bảo quản.
Trương Cửu Đức quản lý bảo khố, quản lý vô cùng rõ ràng, những vật
phẩm ra vào trong đó đều được ghi chép lại, mà hắn cũng vô cùng thanh
liêm, không có chút trộm cắp tư dùng gì.
Tất cả mọi người đều cảm thấy nhân phẩm của hắn không tệ, rất thanh
liêm chính khiết, mà ngay cả trưởng lão Nguyên Anh bế môn cũng vô cùng
tín nhiệm đối với hắn, vì vậy trưởng lão Nguyên Anh liền đưa tư khố của
của mình cho Trương Cửu Đức chưởng quản rồi an tâm bế quan.
Trương Cửu Đức thật sự là nhân phẩm không tệ? Sự thật chứng minh
hắn không phải nhân phẩm không tệ mà nhân phẩm cực kỳ kém cỏi. Quản
lý bảo khố hơn mười năm thanh liêm, bởi là vì trong bảo khố không có đồ
vật hắn để ý tới.
Ở trong bảo khố của trưởng lão Nguyên Anh so với bảo khố của môn
phái phong phú hơn rất nhiều, các loại pháp khí, linh khí, tài liệu cực phẩm
khiến cho Trương Cửu Đức hoa mắt, tham niệm trong nội tâm hắn rốt cục
không thể ngăn chặn, cuối cùng ra tay.