CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2912

Bên này ba huynh đệ vì đĩa thức ăn mà suýt đánh nhau, chỉ khổ cho một

đám văn võ bá quan ở bên kia, muốn mở miệng khuyên chú ý thân phận lại
sợ chọc mấy tôn đại thần mất hứng. Từ khi thiên hạ thống nhất, ba người
này càng ngày càng không có chút uy nghiêm nào.

Hoàng đế không giống Hoàng đế, đang lâm triều thì bỗng nhiên tự hỏi

một câu: “Không biết Phượng nhi đã dùng bữa sáng chưa?” rồi lập tức chạy
biến về chỗ Hoàng hậu.

Vương gia không giống Vương gia, nhàn rỗi liền treo câu ‘tức phụ lão

tử’ trên miệng, lại còn ra vẻ rất tự hào, không có tý ý thức tự giác nào của
tiểu bạch kiểm cả.

Bá vương không giống bá vương, nhưng cái này lại khiến bách quan cực

kỳ vui mừng, Việt Vương gia kiêu ngạo phách lối đánh nhau luôn cầm gạch
đập ngày trước giờ thì luôn bị người khác đập đầu.

Bỗng nhiên, ngoài điện vang lên tiếng bước chân.

Mấy tên nhóc đi nghịch tuyết đã quay lại, khuôn mặt ửng hồng vì lạnh

lại càng đáng yêu.

“Phụ hoàng.” Có nề nếp, đây là Chiến Tiểu Quai.

“Khụ.” Kiên quyết không gọi, đây là Chiến Thập Thất.

“Cha.” Giọng nói trong veo, đây là Chiến Tiểu Tiêm.

“Cha.” Nói từng chữ một, đây là Chiến Trường Ca.

Tiểu Ca Dao đã hơn một tuổi, mặc áo bông đỏ tươi rực rỡ, phượng mâu

long lanh mọng nước, như là tiểu tiên nữ bước ra từ trong tranh, bé nghiêng
ngả đi về phía Chiến Bắc Liệt nhưng rầm một cái, ngã phịch xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.