CỬU BÌNH - CHÍN BÀI BÌNH LUẬN VỀ ĐẢNG CỘNG SẢN - 21.770.599 - Trang 181

sự hỗn loạn lại cần phải xảy ra.” [1] Nói cách khác, nên có một cuộc cách
mạng về chính trị khoảng 7 - 8 năm một lần và cần phải giết chết một số
người nào đó khoảng 7 - 8 năm một lần.
Có một ý thức hệ hỗ trợ và các yêu cầu thực tiễn nằm sau sự chém giết
của ĐCSTQ.

Về phương diện ý thức hệ, ĐCSTQ tin vào “chế độ chuyên chính vô sản”
và “liên tục cách mạng dưới chế độ chuyên chính vô sản”. Do đó, sau khi
ĐCSTQ lên nắm quyền ở Trung Quốc, nó đã giết chết những người sở hữu
đất đai (địa chủ) để giải quyết vấn đề về các mối quan hệ sản xuất ở nông
thôn. Nó đã giết hại các nhà tư sản để đạt mục đích cải cách công thương
và giải quyết các mối quan hệ sản xuất ở thành thị. Sau khi hai giai cấp này
bị tiêu diệt, các vấn đề liên quan đến nền tảng kinh tế về cơ bản đã được
giải quyết. Tương tự như vậy, giải quyết các vấn đề liên quan đến thượng
tầng kiến trúc [2] cũng cần phải chém giết. Cuộc đàn áp Nhóm chống Đảng
Hồ Phong [3] và Phong trào chống cánh hữu đã tiêu diệt những người trí
thức. Việc giết hại những tín đồ Cơ đốc giáo, những người tu Đạo, các Phật
tử và những người dân tộc đã giải quyết các vấn đề tôn giáo. Các cuộc tàn
sát trên diện rộng trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa đã thiết lập được
quyền lãnh đạo tuyệt đối của ĐCSTQ về chính trị và văn hóa. Cuộc thảm
sát trên Quảng trường Thiên An Môn năm 1989 được dùng để ngăn chặn
cuộc khủng hoảng chính trị và đè bẹp sự đòi hỏi dân chủ. Chiến dịch đàn áp
Pháp Luân Công nhằm giải quyết các vấn đề về tín ngưỡng và cách chữa
bệnh truyền thống. Tất cả những hành động này đều nhằm để củng cố
quyền lực của ĐCSTQ và duy trì sự thống trị của nó khi nó liên tục phải
đối mặt với các cuộc khủng hoảng về tài chính (giá cả các mặt hàng tiêu
dùng tăng vọt sau khi ĐCSTQ lên nắm quyền và nền kinh tế Trung Quốc
gần như đã sụp đổ sau thời kỳ Cách mạng Văn hóa), khủng hoảng về chính
trị (một số người không nghe theo lệnh của Đảng hay muốn chia sẻ quyền
lực chính trị với Đảng) hoặc khủng hoảng về niềm tin (sự tan rã của Liên-
Xô cũ, các biến động chính trị ở Đông Âu, và vấn đề Pháp Luân Công). Trừ
vấn đề Pháp Luân Công ra, hầu như tất cả các phong trào chính trị trước đó
đều được dùng để làm sống lại bóng ma tà ác của ĐCSTQ và kích động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.