CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 578

Tống chủ nhân căm hận nhìn trừng Diệp Khải Nguyên, mọi người đều

cảm thấy con người này không những là một kẻ cường đạo mà còn hắc ám
hơn kẻ cường đạo nữa.

Nhưng Diệp Khải Nguyên không thèm để ý đến, đột nhiên chàng nhìn

chiếc xe ngựa cười nói:

- Các hạ muốn mua món đồ này tại sao không tự mình ra mua?
Trong xe không có động tịnh gì.
Diệp Khải Nguyên lại nói:
- Các hạ nếu chịu tự mình xuất hiện có thể ta không cần một văn tiền nào

cả, mà tặng không cho các hạ.

Trong chiếc xe ngựa này giờ hoàn toàn không có chút động tĩnh gì, đột

nhiên có người phát ra một tiếng cười sắc lạnh như dao:

- Thật chứ?
Diệp Khải Nguyên mỉm cười nói:
- Ta là kẻ trung thực xưa nay ta không nói dối bao giờ.
- Tốt!
... Chữ này vừa mới thốt ra, đột nhiên nghe “rầm” một tiếng lớn. Khoang

xe sơn đen mới nguyên đột ngột bị đập vỡ nát thành mấy mảnh.

Người cỡi xe cơ hồ lộn một vòng nhảy xuống, con ngựa kéo xe kinh hãi

ngẩng đầu hí vang.

Từ trong khoang xe xuất hiện một người.
Một người to lớn như một cột tháo bằng sắt cởi trần, một chiếc quần bó

chân màu đỏ, lưng thắt một dây lưng lớn bằng cả gang tay màu vàng. Đôi
mắt giống hai quai chuông đồng, hầm hầm nhìn Diệp Khải Nguyên, xem ra
y giống một con yêu ma ác quái vừa mới vùng thoát khỏi chiếc củi nhốt.

Đám đông hoảng loạn cả lên.
Con người to lớn này siết chặt hai nắm tay như hai quả tạ sắt của y lại,

từng bước một tiến đến Diệp Khải Nguyên.

Vô luận là người hay là ngựa sau khi đột ngột kinh hoảng phản ứng đầu

tiên trên thông thường đều giống nhau.

Chạy!
Chạy càng nhanh càng tốt, càng xa càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.