CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 584

thì chiếc xe lừa trước mặt đã quẹo qua góc phố.

Diệp Khải Nguyên cười nhạt, đột nhiên nhảy vọt lên lướt trên các mái

nhà.

Tại sao chàng nhất định phải đuổi theo bọn họ?
Tại sao bọn họ phải đào thoát?
Chiếc xe lừa vẫn đang chạy, gà vẫn còn kêu, nhưng người trên xe đã

không còn thấy đâu nữa.

Đây là một ngỏ hẻm rất hẹp, chiếc xe nếu lớn một chút sẽ không đi lọt.
Trong con hẻm không có một bóng người nào cả, cửa nhà hai bên đều đã

đóng, trong những cái sân cũng không có ai.

Lão nhân và lão nương đó sao lại đột nhiên biến mất.
Bọn họ trốn vào nhà nào.
Diệp Khải Nguyên không đi kiếm ở từng nhà, chàng vẫn đang đuổi theo

chiếc xe lừa không có người.

Đi qua con hẻm, có một cái dốc.
Chiếc xe lừa tuy không có người điều khiển vẫn đi qua khúc cong, rồi

men theo con dốc mà lao xuống.

Diệp Khải Nguyên đột nhiên lướt tới bốn trượng, vọt lên không trung trở

người. Lúc rơi xuống rơi đúng ngay trên lưng con lừa.

Qua hết con dốc, chiếc xe lừa mới đi chậm lại.
Diệp Khải Nguyên vẫn ngồi yên ở phía trước, đột nhiên cười cười nói:
- Ta vốn không nhận ra ngươi chỉ tiếc ngươi đến thật đúng lúc.
Chàng đang nói chuyện với ai thế?
Trên xe không có ai khác chỉ có gà và lừa, một người bình thường tuyệt

không nói chuyện với lừa.

Nhưng Diệp Khải Nguyên lại tiếp tục nói:
- Lúc các ngươi vào thành chính là lúc loạn nhất. Ta vốn cũng không

nhìn thấy các ngươi, tiếc là lúc đó ta lại đúng lúc ở trên cây trúc. Người vào
thành lúc đó chỉ có hai người các ngươi, cho dù ta có nhìn thấy các ngươi
cũng tuyệt sẽ không ngờ. Tiếc là bộ dạng các ngươi lại không giống người
khác.

Chàng nói tới đây, bên dưới chiếc xe lừa đột nhiên có người thở dài nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.