DẠ THIÊN TỬ - Trang 220

Lúc này, đám sói đang vây quanh cái cây không nhịn được cơn đói nữa

mà bắt đầu tấn công. Chúng chạy vòng quanh cái cây rồi sau đó có một con
nhảy lên, há to miệng định cắn vào mông con gấu trúc.

Cái cây đó cũng không cao lắm, cũng chẳng to. Có mấy con sói nhảy lên

gần như tới được cái đuôi ngắn của con gấu trúc. Mặc dù không kêu nhưng
Nhạc Diêu cũng nắm chặt tay Diệp Tiểu Thiên cho thấy nó rất lo lắng.

Tiết Thủy Vũ hoảng sợ bịt chặt miệng. Trong đôi mắt đang mở to hình

như bắt đầu trở nên long lanh. Nhìn bầy sói đang bao vây mẹ con hai con
thú mà nàng không biết, thấy hành động bảo vệ an toàn cho con thú con
của con mẹ, nàng như cảm thấy nó có gì đó giống với mình.

Hơn nữa, loại gấu trúc này trời sinh đã rất đáng yêu, vì vậy mà vừa nhìn

thấy, tình cảm của nàng hoàn toàn đứng về phía con gấu mèo.

Cái cây rung chuyển khiến cho con gấu mèo cảm nhận được sự nguy

hiểm, liền lo lắng cử động. Nhưng do trọng lượng của nó khiến cho mức độ
rung của cái cây càng mạnh. Con gấu mèo nhỏ nằm trên cành cây nhìn mẹ
nó kêu to mấy tiếng như muốn nói về sự hoảng sợ của nó.

Con gấu mèo vẫn ngồi yên. Nó bám vào cành cây nghiêng đầu nhìn sang

chỗ khác. Hai quầng thâm quanh mắt của nó như cau lại mà nhìn đàn sói
đang chạy xung quanh gốc cây rồi lại quay đầu lại nhìn con gấu mèo nhỏ
đang cuộn mình trên chạc cây. Đột nhiên nó đưa hai chân trước ra ôm lấy
thân cây rồi từ từ tụt xuống đất.

- A!

Nhạc Diêu không kìm nổi chợt thét lên kinh hãi, nhưng miệng cô bé đã

bị Tiết Thủy Vũ bị kín. Khi thân hình nặng nề của con gấu mập chạm đất,
con gấu mèo nhỏ trên cây lo lắng nhìn mẹ nó mà kêu to, nghe như tiếng
khóc của trẻ con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.